THỦY XA QUÁN - Trang 42

Oishi Genzo, chuyên kinh doanh các tác phẩm nghệ thuật ở Tokyo, ngày
trước có quen danh họa Fujinuma Issei. Thì ra anh là bạn của chủ nhân ngôi
nhà này? Hình như tôi từng gặp anh ở đâu rồi thì phải?”

“Tôi nghĩ chúng ta chưa từng gặp nhau.”
“Vậy sao?”
Oishi Genzo là một người đàn ông trung niên béo ục, mặt mũi hồng hào,

mặc sơ mi trâng, thắt cà vạt sặc sỡ. Cổ rụt, bụng phệ, đầu hói trơn, mấy sợi
tóc lơ thơ còn sót lại được vuốt keo bết dính.

“Những vị khách khác sẽ đến ngay thôi, tôi dẫn ngài vào phòng trước đã.

Xin mời.” Quản gia Kuramoto đưa tay phải ra. “Hành lý cứ để tôi xách.”

“Cảm ơn, làm phiền rồi.”
Oishi chùi giày vào tấm thảm đặt trước cửa, đưa cặp cho Kuramoto, sau

đó tươi cười ngoảnh sang nói với Kiichi. “Anh Kiichi này, năm nay chúng tôi
có vinh dự được ngắm tác phẩm ấy không?”

“Tác phẩm ấy?”
“À… chính là tác phẩm cuối cùng ngài Issei để lại…”
“Anh Oishi…” Chủ nhân đeo mặt nạ ngồi trên xe lăn khoanh tay trước

ngực, đôi mắt ẩn sau lớp mặt nạ chăm chú nhìn nhà buôn tranh. “Tôi đã nói
nhiều lần rồi, tôi không muốn cho ai xem bức tranh ấy.”

Oishi liếm đôi môi dày, “… Vâng, đúng là anh từng nói thế. Tôi đương

nhiên không dám nài nỉ, nhưng…”

Lúc này, Yurie khép nép bước tới, đứng phía sau Kiichi và Masaki.
“Xin chào cô chủ… à, chào phu nhân. Hôm nay xin phép làm phiền nhà

ta.” Oishi cố ý cất cao giọng, kín đáo quan sát thái độ của Kiichi.

Yurie mím đôi môi anh đào, khẽ gật đầu thay lời chào khách.
“Kìa…” Masaki nhìn ra ngoài cửa. “Lại có khách đến.” Xen trong tiếng

nước chảy và tiếng bánh xe nước rào rào, là tiếng động cơ chiếc ô tô ban nãy
đang mỗi lúc một gần.

“Con BMW của Mitamura đây mà.” Oishi ghé đầu ra nhìn ngó. “Có lẽ

giáo sư Mori cũng đến cùng cậu ấy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.