THỦY XA QUÁN - Trang 88

Shimada vừa nghe vừa nói. “Tôi cũng tin rằng anh không nhìn thấy vật gì khả
nghi lúc ra tiền sảnh đón ba vị khách kia.”

“Thế sao?”
“Lúc tôi phát hiện ra lá thư này, nó thò hẳn ra ngoài khe cửa rất dễ thấy.

Anh lại còn ngồi xe lăn, không thể nào không nhìn thấy được.”

“Ừ.” Tôi gật đầu, tâm trạng phức tạp.
“Chúng ta tạm thời chưa thể khoanh vùng hẹp hơn phạm vi ai là thủ phạm.

Nếu xét những yếu tố không gian, thời gian thì còn suy đoán được ít nhiều,
nhưng về động cơ của kẻ đó thì… Anh Kiichi, anh không có ý tưởng gì sao?”

“Tôi đã nói là không có rồi mà.”
“Thế thì… chúng ta cứ tạm coi như thế đã.”
Nhìn Shimada nhún vai, tôi bỗng nhận ra mình đã nói quá nhiều.
Nếu đúng là Shimada không ưa đọc lén thư người khác như những gì y

nói, thì có thể y chưa hề đọc nội dung trong tờ giấy này thật, vậy thì, việc tôi
mời y đến đây là sai lầm. Còn tôi, tôi rất không muốn có người đào bới tìm
tòi vô nghĩa, phá hoại sự yên tĩnh của ngôi nhà.

“Anh Fujinuma này.” Shimada đứng lên, dường như nhận ra tôi muốn kết

thúc cuộc trò chuyện. “Bên cạnh là phòng ngủ của anh à?”

“Đúng vậy.”
“Có những hai cánh cửa sao?”
“Cửa bên phải thông sang thư phòng.”
“Thư phòng? Thư phòng à, tuyệt thật!” Shimada hồn nhiên reo lên như

một đứa trẻ. “Tôi đã từng mong ước có thư phòng. Nhà tôi ở trong một ngôi
chùa cũ kỹ ở Kyushu, dù sao… tôi cảm thấy thư phòng chỉ phù hợp với
những ngôi nhà kiến trúc kiểu phương Tây. Nếu có thể, anh cho tôi tham
quan một chút được không?”

“Thật không may, cánh cửa đó hiện không mở ra được.”
Shimada ngạc nhiên. “Không mở được?”
“Vâng.”
“Ô…” Shimada khịt mũi, lại nhìn cánh cửa thông sang thư phòng. “Vui

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.