THUYỀN HOA ÁN - Trang 146

này lao khổ từ sáng đến tối để kiếm mấy đồng tiền mua bát gạo sống qua
ngày, thế rồi tên lừa đảo này tới và cướp trắng của bọn thảo dân! Cậu thanh
niên đằng kia đã phát hiện ra tên khốn này dùng xúc xắc đổ chì. Thảo dân
cúi xin đại nhân minh xét!”

“Đưa cậu thanh niên tới đây!” Địch tri huyện ra lệnh, rồi nói thêm với Mã
Vinh, “Đưa kẻ bị thương tới đây!”

Lập tức một nông phu vạm vỡ và một người lớn tuổi tả tơi rũ rượi tới quỳ
bên đường.

“Ngươi có thể chứng minh người này lừa đảo không?” Địch Nhân Kiệt hỏi.

“Bẩm đại nhân, bằng chứng đây!” Nông phu trả lời, đoạn lấy từ trong ống
tay áo ra hai quân xúc xắc. Đúng lúc hắn đứng dậy để đưa chúng cho Địch
Nhân Kiệt, nam nhân bị thương cũng đứng dậy, mau lẹ chộp lấy quân xúc
xắc từ tay người nông phu. Hất chúng lăn qua lăn lại trong lòng bàn tay, y
la lớn đầy kích động, “Xin trời tru đất diệt kẻ khốn khổ này nếu mấy quân
xúc xắc đây có đổ chì!” Y cúi người thật thấp rồi đưa chúng cho Địch Nhân
Kiệt.

Ông để hai quân xúc xắc lăn đi trên lòng bàn tay, xem xét chăm chú, trừng
mắt nghiêm khắc nhìn kẻ bị buộc tội. Đó là một nam nhân gầy gò chừng
năm mươi tuổi. Mái tóc muối tiêu xòa xuống khuôn mặt dài với những nếp
hằn sâu, đang bị biến dạng bởi một vết thương tứa máu trên trán. Y có một
nốt ruồi bằng cỡ đồng xu trên má trái, từ đó mọc ba cái lông dài vài thốn.

👁

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.