THUYỀN HOA ÁN - Trang 25

Tất cả khách dự yến cùng đặt đũa xuống để chiêm ngưỡng khung cảnh. Lúc
này thuyền hoa đã ra giữa hồ. Đằng xa phía bên kia mặt nước trải rộng
mênh mông là vô vàn đốm sáng lấp lánh của trấn Hán Nguyên. Chiếc
thuyền dừng hẳn lại, uể oải lắc lư theo những gợn sóng lăn tăn. Các phu
chèo thuyền đang ăn cơm tối.

Đột nhiên, tấm rèm kết hạt ở bên phải Địch Nhân Kiệt được vén ra, những
hạt châu va vào nhau lanh canh. Sáu kỹ nữ bước vào, cúi đầu thật thấp để
chào thượng khách.

Hàn Đạt Nhậm chọn lấy hai cô nương hầu hạ mình và huyện lệnh, bốn
nàng còn lại đi tới hai bàn dưới. Họ Hàn giới thiệu thiếu nữ ngồi cạnh Địch
Nhân Kiệt là một vũ nữ nổi tiếng tên Hạnh Hoa. Cho dù nữ nhân luôn giữ
ánh mắt nhìn xuống khiêm nhường, Địch Nhân Kiệt vẫn ngắm thấy khuôn
mặt cân đối của nàng rất xinh đẹp nhưng hơi lạnh lùng. Cô nương còn lại
tên là Thu Mẫu Đơn, dường như sinh động hoạt bát hơn hẳn. Khi được giới
thiệu với huyện lệnh, nàng ta mau mắn mỉm cười làm duyên.

Trong khi Hạnh Hoa hầu rượu Địch Nhân Kiệt ông liền hỏi tuổi nàng.
Thiếu nữ lịch thiệp đáp lại với chất giọng dịu dàng rằng mình sắp mười
chín.

Khẩu âm của nàng làm Địch Nhân Kiệt nhớ tới quê nhà. Ngạc nhiên, ông
vui vẻ hỏi, “Lẽ nào cô nương lại từ Tịch châu lưu lạc đến?”

Thiếu nữ ngẩng lên, trang trọng gật đầu. Khi đã trông rõ đôi mắt to và sáng
của nàng, quả thật đây là một đại mỹ nhân. Nhưng đồng thời ông cũng
nhận ra vẻ tăm tối ảm đạm trong đôi mắt ấy, thật lạ lùng khi một nữ nhân
duyên dáng lại sở hữu đôi mắt như vậy.

“Ta xuất thân từ Địch gia đất Thái Nguyên,” ông nói. “Chẳng hay quê quán
cô nương ở đâu?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.