in cuốn kỳ phổ đã xuất bản nó theo đúng bản thảo của Hàn ẩn sĩ, bao gồm
cả trang cuối cùng với thế cờ bí ẩn. Không ai ngoại trừ Lưu Phi Ba, và có lẽ
cả nàng vũ nữ đã chết, từng biết rằng thế cờ đó chẳng qua chỉ là chìa mở ổ
khóa chữ trong Phật đường.”
“Bẩm, ẩn sĩ quả là bậc cao minh!” Đào Cam thốt lên. “Việc thế cờ đó được
in thành sách đảm bảo rằng chìa khóa sẽ không bao giờ thất truyền, nhưng
không ai đủ tinh thông đoán được ý nghĩa thực của nó!”
“Quả vậy, Hàn ẩn sĩ là một người thông thái, học thức rộng rãi, một người
ta ước gì có dịp được diện kiến!” Địch Nhân Kiệt nói, “Tiếp tục nào. Giờ
Lưu Phi Ba đã có kho báu của Hàn ẩn sĩ, một số tiền vốn khổng lồ để tổ
chức vụ mưu phản rộng khắp thiên hạ. Cùng lúc y còn nắm trong tay địa
điểm lý tưởng để làm một bản doanh bí mật và nơi hội họp của loạn đảng.
Y xây một dinh thự trên lô đất trống nằm giữa phủ đệ Hàn gia và nơi ở của
Lương thượng thư, thuê bốn người thợ đào đường hầm nối giữa mật thất
với hoa viên nhà y. Ta đoán rằng họ Lưu đã đích thân giết cả bốn người thợ
không may đó, vì chúng ta đã tìm thấy di cốt của bốn người trong mật đạo.
“Tuy nhiên, khi mưu đồ lan rộng, chi phí của họ Lưu cũng tăng theo. Y
phải dùng những khoản tiền lớn để hối lộ quan lại tham nhũng, phải trả tiền
cho các đầu lĩnh lục lâm và cung cấp vũ khí cho băng đảng của chúng. Gia
tài của bản thân Lưu Phi Ba cũng như kho vàng của ẩn sĩ cạn kiệt, buộc y
phải tìm kiếm nguồn thu nhập khác. Thế rồi y lập mưu đoạt lấy sản nghiệp
của Lương thượng thư. Y thường đi dạo cùng vị thượng thư già trong hoa
viên của ông và thật dễ dàng để họ Lưu làm quen với các thói quen của
thượng thư cũng như vài người ít ỏi hầu hạ trong dinh thự. Khoảng nửa
năm trước, y hẳn đã lừa lão thượng thư vào trong đường hầm bí mật rồi sát
hại ngài ấy ở đó. Y cho thi thể vào trong một chiếc rương dưới đường hầm,
nơi Đào Cam và ta đã phát hiện ra. Kể từ lúc đó trở đi, ‘thượng thư’ bắt đầu
bị ốm, mắt mờ, ngài trở nên hay quên và bắt đầu trải qua phần lớn thời gian
trong buồng ngủ. Tất cả những thủ đoạn ngụy trang này đã cho phép Lưu