THUYỀN HOA ÁN - Trang 45

được giữ riêng cho thảo dân. Gia nhân đã để ở đó một bọc y phục sạch
cùng vài món đồ cá nhân. Thảo dân liền nhanh chóng thay đồ.

“Khi trở ra hành lang, thảo dân trông thấy Hạnh Hoa cô nương đi tới buồng
tiếp khách. Thảo dân đuổi kịp kỹ nữ ở chỗ cầu thang lên lầu và khen ngợi
nàng về vũ điệu. Song nàng có vẻ bồn chồn và vội vã đáp rằng mình sẽ gặp
thảo dân ở phòng tiệc sau. Rồi Hạnh Hoa rẽ vào góc thuyền sang phía mạn
trái, còn thảo dân quay lại phòng yến tiệc qua cửa mở ra mạn phải. Thảo
dân thấy rằng các vị Vương, Lưu và Bành vẫn chưa về, vậy là thảo dân tiếp
tục trò chuyện với hai hoa nương.”

“Hạnh Hoa mặc trang phục thế nào khi ngươi gặp nàng?” Địch Nhân Kiệt
hỏi.

“Dạ bẩm, nàng vẫn mặc bộ vũ y màu trắng nhưng có khoác thêm một chiếc
áo choàng ngắn bằng vóc thêu màu lục.”

Địch Nhân Kiệt để y quay về chỗ ngồi và ra lệnh cho Mã Vinh đưa tú bà từ
buồng thay đồ tới.

Nữ nhân đẫy đà thưa rằng phu quân mình là chủ thanh lâu ở Liễu Phường,
cũng là người sở hữu Hạnh Hoa cùng năm kỹ nữ khác. Khi huyện lệnh hỏi
mụ thấy vũ nữ lần cuối khi nào, mụ liền trả lời, “Bẩm đại nhân, chính là lúc
Hạnh Hoa quay về sau điệu vũ, lúc đó nàng thật là xinh đẹp! Thảo dân có
nói, ‘Bảo bối, con mau thay y phục đi. Cả người nhễ nhại mồ hôi như thế,
không khéo con sẽ nhiễm lạnh mất!’ Rồi thảo dân bảo a hoàn đi lấy bộ
xiêm y đẹp màu thanh thiên cho nàng. Nhưng Hạnh Hoa đột nhiên đẩy a
hoàn ra, khoác vội cái áo choàng lục lên người rồi lao đi! Đó là lần cuối
cùng thảo dân trông thấy nàng, bẩm đại nhân, thảo dân xin thề! Có thể nào
nữ nhi đáng thương của thảo dân lại bị sát hại? Đứa a hoàn đó có kể một
câu chuyện lạ lùng rằng…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.