THUYỀN HOA ÁN - Trang 46

“Được rồi!” Địch Nhân Kiệt cắt ngang lời mụ. Ông lệnh cho Mã Vinh đưa
a hoàn tới trước mặt.

Nữ nhân ấy khóc lóc thảm thiết. Mã Vinh vỗ lên lưng ả để trấn an nhưng
chẳng ăn thua gì. Đứa a hoàn nức nở, “Bẩm đại nhân, yêu quái từ dưới hồ
đã giết Hạnh Hoa tiểu thư! Đại nhân, xin ngài hãy cho thuyền quay vào bờ
trước khi yêu quái đánh chìm chiếc thuyền này! Con quái khủng khiếp đó,
tiểu nữ đã tận mắt trông thấy nó!”

“Ngươi thấy con quái đó ở đâu?” Địch Nhân Kiệt ngạc nhiên hỏi.

“Bẩm đại nhân, nó tới gọi Hạnh Hoa tiểu thư từ ngoài cửa sổ! Đúng lúc ma
ma vừa bảo tiểu nữ lấy bộ xiêm y màu lam ra. Hạnh Hoa tiểu thư cũng
trông thấy nó! Thưa đại nhân, nó tới gọi tiểu thư! Tiểu thư làm sao có thể
cưỡng lại lời gọi của con quái đó chứ?”

Tiếng rì rầm khe khẽ vang lên trong đám người có mặt. Địch Nhân Kiệt
đập bàn rồi hỏi, “Trông nó thế nào?”

“Bẩm đại nhân, đó là một con yêu quái to lớn và đen trũi. Tiểu nữ thấy nó
rõ ràng qua tấm rèm sa. Một tay nó vung vẩy một con dao dài đầy đe dọa,
còn tay kia… nó vẫy gọi!”

“Ngươi có thấy nó ăn mặc thế nào không?” Địch Nhân Kiệt hỏi.

“Thưa, chẳng phải tiểu nữ đã bẩm báo nó là một con yêu quái rồi sao?” Nữ
nhân bất bình nói. “Nó không có hình dạng rõ rệt, chỉ là một bóng đen trũi
đáng sợ và ghê tởm.”

Huyện lệnh ra hiệu cho Mã Vinh dẫn a hoàn đi. Sau đó, ông nghe lời khai
của Thu Mẫu Đơn và bốn kỹ nữ khác. Ngoại trừ Thu Mẫu Đơn đích thân
được ông sai đi tìm Hạnh Hoa, không ai trong số các hoa nương còn lại rời
khỏi phòng tiệc. Bốn nàng đã trò chuyện với nhau và với Tô chưởng quỹ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.