THUYỀN HOA ÁN - Trang 47

nhưng không thấy họ Vương, họ Lưu hay họ Bành rời khỏi phòng, đồng
thời bọn họ rất mơ hồ về thời điểm chính xác mà họ Tô quay trở lại.

Địch Nhân Kiệt đứng dậy tuyên bố mình sẽ đi nghe lời khai của gia nhân
và các thuyền nhân ở khoang trên.

Trong lúc huyện lệnh leo lên cầu thang dốc, theo sau là Hồng sư gia, thì Mã
Vinh cùng chủ thuyền đi tập hợp các thuyền nhân lại. Ông ngồi xuống một
chiếc đôn kê cạnh lan can, đẩy nhích chiếc mũ ra sau và nói, “Ở đây cũng
nóng bức hệt như trong khoang vậy!”

Hồng sư gia vội dâng quạt cho chủ. Lão chán nản nói, “Bẩm, cuộc hỏi cung
chẳng giúp chúng ta tiến triển được chút nào!”

“À, ta không biết nữa,” Địch Nhân Kiệt vừa nói vừa hối hả quạt. “Ta nghĩ
cuộc hỏi cung vừa rồi cũng làm sáng tỏ tình hình được ít nhiều. Có trời đất
chứng giám, họ Vương đã không nói láo khi gã cho rằng mấy phu chèo
thuyền là một đám tệ hại! Trông bọn chúng chẳng gây được chút thiện cảm
nào!”

Đám phu chèo vừa xuất hiện trên sàn thuyền đang rì rầm bực bội với nhau,
nhưng vài lời quát nạt từ Mã Vinh và chủ thuyền đã khiến chúng phải tỏ vẻ
cung kính đúng mực. Các gia nhân và đầu bếp được lệnh đứng đối diện với
đám phu chèo thuyền. Địch Nhân Kiệt nghĩ không cần thiết phải thẩm vấn
thuyền nhân và mấy gia nhân phục vụ thực khách, Hồng sư gia cam đoan
rằng bọn họ đã chăm chú lắng nghe mấy câu chuyện khéo thêm mắm dặm
muối của Mã Vinh, tới mức không ai nghĩ tới việc nhúc nhích khỏi chỗ
ngồi trên băng ghế.

Huyện lệnh bắt đầu thẩm vấn gia nhân trước tiên song bọn họ chẳng có
nhiều điều để khai. Lúc vũ điệu bắt đầu, bọn họ đã xuống nhà bếp để ăn
qua loa vài miếng. Chỉ một người trong số gia nhân lên phòng tiệc để xem
các thực khách có cần thêm gì không. Y đã bắt gặp Bành chưởng quỹ rướn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.