THUYỀN HOA ÁN - Trang 63

quanh co, gã cũng đành cho qua. Gã chủ đoán chừng song thân nàng đã
đuổi nhi nữ ra khỏi nhà vì một chuyện tình ái bất chính. Những chi tiết
khác về cuộc sống của vũ nữ ở thanh lâu cũng trùng khớp với những gì Mã
Vinh tìm hiểu được từ hoa nương kia.

“Chủ thanh lâu ghi lại ở đây tên họ những vị khách đặc biệt quan tâm tới
Hạnh Hoa. Danh sách này bao gồm hầu hết những nhân vật tai mắt ở Hán
Nguyên, nhưng không có Lưu Phi Ba và Hàn Đạt Nhậm. Có lần gã hối thúc
vũ nữ chấp nhận làm tình nương của một trong những nam nhân đó, nhưng
nàng nhất quyết cự tuyệt. Chỉ nhờ các điệu vũ thôi, nàng cũng đã đem về
rất nhiều ngân lượng, nên tú ông không bao giờ thẳng tay ép buộc.

“Ở cuối bản tường thuật, gã nói rằng Hạnh Hoa thích những thú chơi văn
nhã, viết thư pháp đẹp và là một họa sĩ vẽ chim và hoa không tầm thường.
Nhưng gã cũng viết rõ ràng là thiếu nữ không thích chơi cờ!”

Địch Nhân Kiệt ngừng lời. Nhìn các thuộc hạ của mình, ông hỏi, “Các
ngươi lý giải thế nào về những lời nàng nói với ta về việc chơi cờ, cũng
như chuyện nàng cất tờ giấy vẽ thế cờ đó trong ống tay áo?”

Mã Vinh bối rối gãi đầu.

Kiều Thái hỏi, “Bẩm đại nhân, thuộc hạ có thể xem qua thế cờ đó được
chứ? Trước đây thuộc hạ cũng có chút hứng thú với bộ môn này.”

Địch Nhân Kiệt đưa tờ giấy cho y. Kiều Thái xem xét thế cờ một hồi rồi
nói, “Bẩm, thế cờ này quả thực thật vô nghĩa! Quân trắng chiếm cứ gần như
cả bàn cờ. Người ta có thể hình dung ra và tái hiện lại vài nước đi của quân
trắng để chặn thế phát triển của quân đen, nhưng vị trí của các quân đen lại
chẳng có trận thế hay lý do nào cả!”

Địch Nhân Kiệt cau mày, trầm ngâm suy nghĩ hồi lâu. Ba tiếng cồng vang
lên từ đại môn khiến ông bừng tỉnh. Tiếng cồng ngân vang vọng khắp nha
phủ, báo sắp đến giờ thăng đường buổi sáng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.