THUYỀN HOA ÁN - Trang 61

“Hãy miễn cho ta các chi tiết về chiến công tình trường của ngươi,” Địch
Nhân Kiệt bực bội cắt ngang. “Ngươi cùng nàng ta, hai người bên nhau rất
vui vẻ. Kỹ nữ đã kể gì với ngươi về Hạnh Hoa hả?”

Mã Vinh tỏ vẻ bị tổn thương. Y thở dài rồi cam chịu nói tiếp, “Bẩm đại
nhân, té ra Đào Hoa cô nương lại là tỷ muội thân thiết của vũ nữ đã chết.
Hạnh Hoa tới Liễu Phường quãng một năm về trước, là một trong bốn cô
nương được một tên ma cô đưa tới từ kinh thành. Nàng kể với Đào Hoa
rằng mình rời khỏi cố gia ở Tấn châu sau một biến cố và không bao giờ có
thể quay trở về đó nữa. Hạnh Hoa là một nữ nhân khá lạ lùng. Cho dù một
số khách nhân có danh vọng đã tìm đủ cách giành lấy cảm tình của vũ nữ
nhưng nàng luôn lịch thiệp từ chối bọn họ. Đặc biệt, Tô chưởng quỹ theo
đuổi Hạnh Hoa rất gắt gao với nhiều món quà đắt tiền, nhưng ngàn lượng
không mua nổi một nụ cười mỹ nhân.”

“Cần ghi nhận điều này như một chứng cứ chống lại họ Tô,” Địch Nhân
Kiệt cắt ngang. “Tình yêu bị từ chối thường là động cơ mạnh mẽ thúc đẩy
dã tâm.”

“Tuy nhiên,” Mã Vinh nói tiếp, “Đào Hoa tin chắc rằng Hạnh Hoa không
hoàn toàn lãnh cảm, chắc chắn nàng phải có một tình lang bí mật. Ít nhất
mỗi tuần một lần, vũ nữ lại xin phép tú ông ra ngoài mua ít đồ dùng. Vì
Hạnh Hoa luôn hành xử chín chắn và tỏ ra vâng lời, không bao giờ nuôi ý
định bỏ trốn, nên lần nào gã tú ông cũng đồng ý. Nàng thường ra ngoài một
mình, đoán chừng là để tới nơi hẹn hò bí mật. Nhưng Đào Hoa chưa bao
giờ khám phá được danh tính nam nhân kia hay địa điểm đôi tình nhân gặp
gỡ, cho dù thuộc hạ đoan chắc không phải nàng ấy không cố gắng tìm
hiểu!”

“Mỗi lần ra ngoài như vậy, Hạnh Hoa đi trong bao lâu?” Địch Nhân Kiệt
hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.