THUYỀN TRƯỞNG TUỔI 15 - Trang 12

- Thật thế ư? Thế thì vô nhận đạo quá!

- Thưa bà đúng thế. Chúng tôi đã được biết nhiều trường hợp như vậy.

Còn thủy thủ của tàu này có lẽ đã thoát được hết vì tôi không thấy còn
chiếc thuyền phao nào cả.

- Có thể còn những người chạy không kịp chăng?

- Chắc là không còn, vì nếu còn thì khi trông thấy chúng ta đến gần,

họ phải ra hiệu chứ?

Lúc đó Hải Âu chỉ còn cách chỗ tàu đắm độ vài trăm mét thôi.

Bỗng Đíchsơn ra hiệu cho mọi người im lặng và nói:

- Nghe này! Nghe này!

Mọi người đều lắng tay.

- Hình như có tiếng chó sủa.

Đúng vậy, có tiếng chó sủa trên tàu.

- Dù chỉ là một con chó, chúng ta cũng nên đến cứu – bà Uynxton nói.

Tiếng chó mỗi lúc một rõ dần. Khi Hải Âu còn cách chiếc tàu đắm

khoảng một trăm thước, thì thấy một con chó cao lớn hiện ra ở bao lơn tàu
và sủa thảm thiết. Ông Huvo ra lệnh cho thuyền đứng lại và thả một cano
nhỏ xuống biển. Rồi ông và Đíchsơn cùng hai thủy thủ nữa xuống cano.
Con chó vẫn kêu, có lúc nó bám vào bao lơn, có lúc bỏ ra và quay về phía
sau. Nó không còn sủa để báo cho những người đến nữa. Có lẽ, nó sửa để
báo cho những người sống sót bên trong tàu chăng? Chiếc cano đã đi đến
cạnh vỏ tàu chìm. Còn chó cứ lồng lên, nhìn vào thuyền Hải Âu và sủa dữ
dội như tức giận cái gì. Mọi người quay lại thì thấy Nego vừa ở bếp đi ra
phía mũi thuyền. Con chó biết Nego và nhận ra hắn chăng? Chẳng có lẽ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.