chước hệt cử chỉ của pháp sư khiến người ta có cảm tưởng là một đoàn khỉ
con đang theo sau một con khỉ lớn diễn trò. Thình lình, pháp sư rẽ vào phố
chính, đến thẳng sinh nữ hoàng.
Được báo trước, nữ hoàng Môna cùng các quan tùy tùng đã ra trước
dinh đón tiếp. Pháp sư uốn lưng cúi rạp xuống tận đất và ngẩng đầu lên một
cách nghiêm trang cung kính. Thi lệ xong, pháp sư giơ tay trỏ những đám
mây đen kéo ngang trời, đưa tay từ đông sang tây, xong từ tây sang đông và
quay tít mấy vòng. Đoạn ôn gúp hai bàn tay như ấn xuống đất và ra chiều
thất vọng. Lớp kịch câm đó ngụ ý rằng những đám mây đen kia sẽ từ đông
sang tây ùn ùn kéo đến vô tận, khó trấn áp nổi. Nữ hoàng thấy thế mất cả
hồn vìa, bất giác giơ tay lặp đi lặp lại những cử chỉ của pháp sư. Đình thần
thấy vậy cũng bắt chước khoắng tay lên trời múa may bắt quyết. Dân chúng
hồi hộp chờ đợi phép mầu. Bỗng mưa lại đổ xuống dữ dội hơn trước. Dân
chúng la ó ầm ĩ, cho rằng thầy bùa này cũng chẳng hay ho gì hơn các thầy
bùa trước. Họ chạy ra vây chặt lấy thầy phù thủy câm, miệng rủa, tay giơ
nấm đấm tua tủa.
Pháp sư bình tĩnh nhìn quanh bãi rộng một lượt. Thốt nhiên, pháp sư
giơ tay từ từ trỏ về một góc làm cho mọi người im bặt. Họ quay cả nhìn về
phía đó: có hai mẹ con người da trắng đứng xem. Đó là bà Uynxton và
Giắc, nghe có pháp sư làm lễ liền theo người gác trại đến xem. Pháp sư trỏ
vào chỗ người da trắng rồi trỏ lên trời. Thôi đúng rồi! Chính vì họ mà sinh
ra nạn mưa lụt này!
Nữ hoàng tức giận trợn mắt giơ tay dọa dân bản xứ vừa nguyền rủa,
vừa xông vào chỗ bà Uynxton. Bà hết hồn, ôm chặt lấy con, luông cuống
không biết chạy đi đâu. Pháp sư cũng sấn lại chỗ đó. Mọi người giạt ra hai
bên đường, nhường lối cho pháp sư có cách trừng trị. Angve cũng có mặt ở
đó, hẳn xám mặt lo sợ cho số phận nhưng “con tin” rất quý giá đối với hắn,
nhưng không biết là thế nào. Pháp sư hùng hổ giật lấy đứa bé trong cánh
tay người mẹ ra rồi cầm giơ cao lên trời như sắp quật xuống đất để làm hả