THUYỀN TRƯỞNG TUỔI 15 - Trang 21

- Ông cũng nói là thuyền trưởng Anđát đã gặp nó ở bờ biển Phi Châu

và đem về nuôi, phải không?

- Thưa thuyền trưởng, vâng. Ở gần cửa sông Congo, tôi thường thấy

thuyền trường Anđát nói thế.

- Như vậy người ta không bao giờ biết được chủ nó là ai và tại sao nó

bị bỏ rơi.

- Một con chó lạc cũng như một đứa trẻ lạc, không có giấy tờ, sẽ

không tìm ra gốc gác.

Thuyền trưởng Huvo đứng lặng, cỏ vẻ suy nghĩ.

Bà Uynxton hỏi ông Huvo.

- Hai chữ đó có gợi cho ông một hình ảnh cũ nào không?

- Thưa bà, có. Một hình ảnh cũ hay là một chuyện gần phù hợp với hai

chử đó.

- Chuyện gì?

- Hai chữ đó có thể có nghĩa và làm cho tôi tưởng nhớ đến số phận

một du khách gan dạ…

- Ông muốn nói…?

- Thưa bà, năm 1871, cách đấy hai năm, một du khách người Pháp

theo lời khuyên của hội Địa lý Paris quyết định thực hiện một cuộc hành
trình xuyên qua Phi Châu từ Tây sang Đông. Điểm khởi hành là cửa sông
Congo, điểm phải tới là mũi đến Dengago ở cửa sông Rovuma, và du khách
phải xuôi thuyền theo dòng sông đó. Du khách ấy tên là Samen Vecnong.

Bà Uynxton nhắc lại:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.