THUYỀN TRƯỞNG TUỔI 15 - Trang 20

Một hôm, có một chuyện bất ngờ xảy ra làm cho mọi người rất đỗi

ngạc nhiên. Buổi sáng, ngày chín tháng hai, trong khi Giắc đang nằm trên
sàn thuyền, chơi chắp chữ với những miếng gỗ, còn Đinhgô cứ lượn quanh
chỗ em chơi. Giắc mãi tìm chữ không chú ý. Bỗng Đinhgô đứng lại, hai
mắt trừng trừng, chân phải giơ lên, cái đuôi giần giật. Rồi bất thình lình nó
nhảy vào giữa đám chữ rời, lấy răng cắn một miếng gỗ tha đi. Nó đem đến
một chỗ cách em Giắc vài bước và để xuống sàn. Miếng gỗ mang chữ S
hoa. Giắc sợ con chó nuốt mất chữ S của mình liền gọi:

- Đinhgô! Trả đây! Đinhgô!

Nhưng Đinhgô không trả. Nó lại đến ngoạm thêm một miếng gỗ nữa,

đem đặt cạnh miếng gỗ trước. Miếng gỗ thứ hai mang chữ V. hoa. Bị con
chó phá mãi, Giắc kêu lên. Bà Uynxton, ông Huvo và Đichsơn đang đi chơi
trên sàn thuyền, nghe tiếng kêu liền chạy đến. Giắc liền kể rằng con Đinhgô
biết chữ! Nó biết đọc!

Đichsơn cúi xuống định lấy lại hai chữ đó thì con chó nhe nanh chống

cự. Nhưng Đichsơn xoa đầu con chó và lấy lại bỏ vào bộ chữ của em Giắc.

Đinhgô chạy theo và nhảy vào ngoặc cả hai chữ đó mang ra. Lần này

nó sắp hai chữ S.V. ở trước mặt và lấy hai chân đè lên. Nó chỉ cần giữ hai
chữ đó thôi, còn các chữ khác nó không cần biết đến.

Bà Uynxton thấy vậy nói:

- Lạ quá! Sao nó biết hai chử S và V?

- S và V chính là hai chữ ghi ở vòng cổ nó – ông Huvo nói, xong quay

sang chỗ già Tôm hỏi – Ông nói là con chó này mới được thuyền trưởng
Anđát nuôi phải không?

- Vâng, được chừng hai năm thôi – già Tôm đáp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.