THUYỀN TRƯỞNG TUỔI 15 - Trang 78

THUYỀN TRƯỞNG TUỔI 15

Jules Verne

www.dtv-ebook.com

Chương 16: Lên Đường

Sau khi đi dọc bờ sông ba trăm bước và vào sâu trong rừng rậm bằng

những con đường hẻm khó đi, Đíchsơn không khỏi lo ngại về những bất
trắc có thể xảy ra khi đi đường ở nơi đất khách. Nhưng chú vẫn tỏ ra hăng
hái như thường. Hôm đó, trước khi mặt trời lặn, đoàn lữ hành đã cách bờ
biển tám dặm. Trong ngày thứ nhất không xảy ra chuyện gì, mọi người đều
khỏe. Có lẽ trong những đoạn đường sau mới thấy thấm mệt. Mọi người
đều đồng ý nghỉ lại ở nơi này.

Người ta không tìm được chỗ trú nào hơn là dưới một cây muỗm cổ

thụ cành lá rậm rạp xòe ra như một mái hiên tự nhiên. Nếu cần, có thể ẩn
trên cành cây rất tốt.

Tuy nhiên, khi đến nơi mọi người nghe thấy những tiếng xáo xạc điếc

tai phát ra từ trên ngọn cây, thì ra cây muỗm đó là nơi cư trú của một đàn
chim két xám, một giống chim kêu luôn miệng, rất hung dữ, hay đánh lẫn
nhau và đuổi đánh các con chim nhỏ khác. Nếu ta tưởng tượng giống chim
đó như những con vẹt thường nuôi trong nhà thì ta lầm. Đó là một giống
két kêu éc éc điếc cả tai đến nỗi Đíchsơn phải đem súng định bắn đuổi
chúng đi. Nhưng Ali giữ Đíchsơn lại, lấy cớ rằng tại nơi hoang vắng này
không nên lộ sự có mặt của mình bằng tiếng nổ.

Ali nói:

- Bạn nên nhớ: bước không tiếng động, đi mới không hiểm nghèo.

Sau bữa ăn chiều, chỗ ngủ sắp đặt tùng tiệm cũng đủ. Đíchsơn hỏi Ali:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.