THUYỀN TRƯỞNG TUỔI 15 - Trang 96

- Đúng thế, anh bạn. vào ngục đúng mười lăm ngày thì tôi trốn ra được

và nấp vào trong hầm một tàu Anh đi Úclan ở hải cảng New Zealand. Ba
mươi ngày nằm hầm để vượt biển, vất vả lắm anh ơi!

- Thế bình thường anh đến New Zealand rồi anh lại từ đó trở về Phi

Châu cũng bằng cách nằm hầm chứ?

- Không, không, tìm cách về thong thả hơn, vì ở đây tôi chỉ muốn trở

về Ănggôla để làm nghề cũ thôi mà.

- Phải, nhân tâm ai chả yêu nghề mình… vì thói quen.

- Khi tàu cập bến Úclan, tôi lên bờ không ai biết. Nhưng lúc đó, không

một đồng dính túi, tôi phải làm đủ mọi nghề để sống và đợi dịp trở về. Mãi
mười tám tháng sau, tôi mới gặp chiếc thuyền đánh cá tên Hải âu ghế bến
Úclan.

- Rồi thuyền đó đưa anh về bờ biển Ănggôla à?

- Chính thuyền đó, anh Ali ạ.

- Nhưng theo lời anh bạn trẻ đã gặp tôi thì thuyền đó đâu có muốn cập

bờ biển Phi châu. Có lẽ là một sự ngẫu nhiên đã đưa thuyền đó đến đây
chăng?

- Việc đó đâu phải là ngẫu nhiên! Ngẫu nhiên có chăng chính là việc

tôi đã gặp anh ở ngay địa điểm mà con thuyền Hải âu vừa đắm. Còn việc
cho thuyền về hướng Ănggôla này là do ý muốn của tôi, một ý muốn kín
đáo và đã thành công. Vì thế bà Uynxton và đồng bọn mới phải đặt chân
lên bờ biên Phi châu và vào sâu đến trăm dặm.

- Bây giờ thì họ có biết là họ đang ở đâu không?

- bây giờ thì cần gì!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.