THUYỀN VỀ BẾN NGỰ - Trang 44

- Phi Sơn, mạnh dạn lên?
Vừa nói nàng vừa đứng dậy, cầm chặt hai tay Phương Thảo, trong lúc đó
Bích Huyền cũng bước tới ôm chặt đầu của Phương Thảo bẻ ngửa lên.
- Mau lên Phi Sơn! Hãy cướp lấy thời cơ.
Phi Sơn áp mặt vào, hôn trên đôi môi Phương Thảo một cái hôn vừa nồng
nàn vừa kính nể.
Bích Huyền và Ngọc Sương reo lên:
- Chúc đẹp đôi.
Lúc hai cô ca nhi buông Phương Thảo ra trở về chỗ cũ thì Phương Thảo
hằn học:
- Tôi chẳng bao giờ đi chơi với các người nữa.
Bích Huyền khôi hài:
- Thôi mà! Một cái hôn có mất mát gì đâu mà om sòm như vậy? Chẳng lẽ
cuộc đi chơi hôm nay không lưu lại một cái gì trong chúng ta sao?
Thấy Phương Thảo hờn dỗi, Phi Sơn nhỏ nhẹ hỏi:
- Em có giận anh không?
- Không.
- Em có ghét anh không?
- Không.
- Phương Thảo nên hiểu lòng anh.
Phương Thảo ngồi trầm ngâm, nét mặt u buồn làm cho Ngọc Sương và
Bích Huyền cũng ái ngại.
Bích Huyền cầm tay Phương Thảo:
- Sao Phương Thảo lại ủ rũ như vậy? Nếu sợ Tràng Khanh biết thì cứ an
tâm.. Mình và Phi Sơn sẽ giữ kín việc này.
Phương Thảo thấy tình cảm chân thật của Bích Huyền, làm bộ nguôi ngơai
nói:
- Không, mình hơi mệt!
Ngọc Sương phụ họa:
- Mình cũng cảm thấy mệt mỏi vì uống rượu quá nhiều.
Một lúc sau, mọi người theo Phi Sơn ra bến xe. Bầu không khí bên ngoài
làm cho ai nấy đều dễ chịu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.