THUYỀN VỀ BẾN NGỰ - Trang 87

Khi đến trước nhà xe, anh chàng lạ mặt xô Tràng Khanh một cái té nhủi
vào vách, nạt lớn:
- Cút đi chỗ khác.! Mau?
Tràng Khanh ngoan ngoãn lểnh mểnh bước ra phía sau nhà. Còn người lạ
mặt kéo một chiếc ghế ngồi ngay cửa như một tên lính gác, trong lúc đó
Ngọc Sương và Bích Huyền nói cười rá rích, tiến đến chỗ Phương Thảo.
Phương Thảo hỏi hai cô ca nhi:
- Anh chàng lạ mặt nào đó vậy?
Ngọc Sương nói:
- Đó là một đàn anh !
- Đàn anh?
- Phải? Đàn anh đó là Tư Cao, một nhân vật khét tiếng giang hồ.
- Quen biết bao giờ vậy?
- Thỉnh thoảng anh ta xuống đò chơi.
- Tại sao lại dẫn anh ta đến đây?
Ngọc Sương cau mày:
- Phương Thảo đến đây một mình thật là liều lĩnh. Bọn mình sợ xẩy ra
chuện gì không hay, nên cậy anh ta cùng đến…
Phương Thảo gật đầu:
- Vừa rồi Tràng Khanh muốn đe dọa mình chất vấn người cung cấp tin tức
có liên quan đến vợ con anh ta. May là hai cô đến đây đúng lúc.
Bích Huyền nheo mắt, nói:
- Bây giờ thì không sợ nữa, đã có lực lượng bảo vệ rồi.
Cả hai theo Phương Thảo vào phòng khách rồi đến phòng ngủ, phòng ăn,
chỗ nào họ cũng xem xét và ngắm nghía cuộc sống giàu sang của vợ chồng
ông Vĩnh Đạt.
Tuy nhiên, họ không lấy một vật gì cả, trừ cái hộp phấn bằng vàng có gắn
viên hồng ngọc mà lúc nãy Phương Thảo đã bỏ vào túi xách, cốt làm cho
Tràng Khanh bị bà chủ quở mắng.
Sau khi đã lục lạo khắp nơi, ba cô gái Sông Hương lặng lẽ ra về. Anh chàng
Tư Cao vẫn giữ lời hứa theo sau bảo vệ.
Lúc này Tràng Khanh mới dám vào nhà thấy từ phòng khách đến phòng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.