THUYỀN VỀ BẾN NGỰ - Trang 86

tiếng, nhảy xổ tới, hai tay nắm lấy vai Phương Thảo, nói:
- Ai nói cho em biết điều đó? Em đã liên hệ với bọn mật vụ phải không?
Chỉ có bọn đó mới biết được điều này.
Phương Thảo bị Tràng Khanh bóp mạnh vào hai vai đau quá, la lên:
- Hãy buông tôi ra.
Tràng Khanh lại hét lên:
- Tên trùm mật vụ nào đã báo cho cô tin này? Hãy nói mau, nếu không tôi
sẽ giết cô đây.
Đôi mắt Tràng Khanh đỏ ngầu, sáng quắt như hai tia lửa làm cho Phương
Thảo run lẩy bẩy. Nàng thấy vẻ mặt của anh chàng bất lương hiện ra rõ rệt.
Nàng hét to:
- Thả tôi ra! Đồ khốn nạn!
Giữa lúc đó, bỗng ngoài cổng nổi lên một hồi chuông dài, réo gọi. Tràng
Khanh giật thót người buông Phương Thảo ra, chạy đi một mạch.
Phương Thảo vội vã ngồi dậy, đưa mắt nhìn các đồ vật trưng bày trong
phòng.
Nàng đến trước bàn trang điểm thấy bên trên có để các đồ dùng bằng đồi
mồi, và bằng vàng tây. Một chiếc hộp đựng phấn đánh mặt bằng vàng nằm
trong góc, giữa những bàn chải và chai lọ. Nàng cầm lên ngắm nghía.
Chiếc hộp đựng phấn nặng và to, có hình tứ giác, một viên hồng ngọc lớn
gắn nơi nắp khóa. Đây là báu vật của bà Vĩnh Đạt. Nàng thấy cần phải phá
phách một cái gì đó để làm khổ Tràng Khanh trả thù bản tánh tâng bốc,
cung phụng nhà giàu.
Nàng mở túi xách của nàng, lấy hộp phấn bỏ vàơ đấy rất gọn gàng.
Ngoài sân biệt thự có tiếng nói rối rít và cợt đùa của Ngọc Sương và Bích
Huyền. Phương Thảo ngạc nhiên chạy vội ra ngoài.
Ngọc Sương và Bích Huyền cùng đi với một chàng trai ăn mặc gọn gàng,
đôi chân mày rậm rạp, hai mắt sâu ngòm, da đen rám nắng, vóc dáng khỏe
mạnh.
Anh chàng nắm lấy vai Tràng Khanh dẫn vào nhà, trong lúc đó Tràng
Khanh sợ sệt, khúm núm như một đứa trẻ bị cha nó bắt dẫn vào nhà khiển
trách vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.