THUYẾT PHỤC BẰNG TÂM LÝ - Trang 108

đây?", nhưng tôi không có cách nào để thoát ra. Tôi đã bị dồn vào chân
tường vì chính lời nói của mình. Từ chối lời đề nghị đó vào thời điểm này
đồng nghĩa với việc phải đối mặt với hai sự lựa chọn khó chịu: nếu tôi cố
gắng nuốt lời bằng cách phản đối rằng tôi thực ra không phải là người–đàn–
ông–hăng–hái như đã thể hiện trong suốt cuộc phỏng vấn, tôi bị lộ diện là
một kẻ nói dối; nhưng nếu tôi cố gắng từ chối mà không đưa ra được lý do
thì tôi sẽ trở thành một gã ngốc vì đã không muốn tiết kiệm 12 nghìn đô–la.
Vì vậy, tôi đã mua gói giải trí này mặc dù biết rằng chính tôi đã sắp đặt để
nhu cầu trò nên nhất quán với những gì mình đã nói.

Tuy nhiên, đó là lần cuối cùng. Bây giờ, tôi đã biết lắng nghe thượng

vị của mình. Và tôi đã khám phá ra một cách để đối phó với những người
cố gắng sử dụng nguyên tắc nhất quán với mình. Tôi chỉ nói với họ chính
xác những gì họ đang làm. Nó đã phát huy tác dụng. Họ không hiểu được
tôi; họ chỉ cảm thấy hoàn toàn bối rối và muốn để tôi lại một mình. Họ nghi
ngờ tình trạng điên rồ ở bất cứ ai phản ứng với lời đề nghị của họ bằng cách
giải thích những gì Ralph Waldo Emerson muốn ám chỉ khi phân biệt giữa
sự nhất quán bình thường và sự nhất quán ngớ ngẩn. Thông thường họ bắt
đầu từ từ dịch ra xa khi tôi nhắc đến "con quỷ của trí tuệ" và đã đi được một
quãng xa trước khi tôi miêu tả đặc điểm bấm vào, kêu ro ro của lời cam kết
và sự nhất quán. Đôi khi, họ nhận ra tôi đang tham gia vào trò chơi của họ.
Tôi luôn biết khi nào nó xảy ra – nó rõ ràng như vẻ ngớ ngẩn của họ. Lúc
nào cũng vậy, họ trở nên bối rối, lần vào dòng người tấp nập và biến mất.

Thủ thuật này đã trở thành một cuộc phản công hoàn hảo cho tôi. Bất

cứ khi nào thượng vị mách bảo rằng tôi có thể trở thành một gã khờ phục
tùng theo một lời yêu cầu chỉ vì làm như vậy có thể nhất quán với một vài
lời cam kết do bị lừa trước đó tôi chuyển thông điệp đó cho người đưa ra lời
yêu cầu. Tôi không cố gắng phủ nhận tầm quan trọng của sự nhất quán; tôi
chỉ muốn chỉ ra sự vô lý của sự nhất quán ngớ ngẩn. Dù người đưa ra lời
yêu cầu co rúm lại với vẻ có lỗi hay phản ứng một cách lúng túng cũng đều
khiến tôi tạm hài lòng. Tôi đã thắng còn kẻ lợi dụng lại thua.

Đôi khi tôi nghĩ: câu chuyện sẽ như thế nào nếu bây giờ người phụ nữ

trẻ, hấp dẫn của nhiều năm trước cố gắng bán cho tôi một thẻ hội viên câu
lạc bộ giải trí? Tôi sẽ để phần đầu diễn ra như cũ chỉ có phần kết thúc là
khác:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.