TIA CHIẾU KHỦNG KHIẾP CỦA KỸ SƯ GARIN - Trang 15

3



Ở Lêningrát, vào lúc rạng sáng, một chiếc thuyền hai mái chèo dừng lại
cạnh dãy phao chắn của Trường huấn luyện chèo thuyền trên sông
Crextôpen.

Có hai người bước ra khỏi thuyền và trao đổi vài lời ngắn ngủi với nhau
ngay cạnh mặt nước - thật ra chỉ một người nói, giọng xẵng và như ra lệnh,
còn người kia thì nhìn dòng nước mênh mông, tối sẫm, đang chảy êm đềm.

Sau đó, cả hai cúi xuống thuyền và ánh diêm đã chiếu sáng khuôn mặt họ.
Họ lấy mấy gói bọc từ đáy thuyền lên; người hồi nãy im lặng cầm lấy mấy
gói ấy và biến mất trong rừng, còn người kia nhảy xuống thuyền, đẩy
thuyền khỏi bờ và vội vã khua cọc chèo kêu ken két. Hình bóng người đang
chèo thuyền lướt qua dải nước ửng hồng rồi tan đi trong bóng tối ở bờ bên
kia. Những đợt sóng nhỏ vỗ vào dãy phao chắn.

Đêm đó, Taraskin, hội viên câu lạc bộ "Xpáctác", tay chèo chuyên ngồi
phía trước trên loại thuyền đua hai chỗ ngồi, làm nhiệm vụ trực ban ở câu
lạc bộ. Vì tuổi còn trẻ và tiết trời lại đang là mùa xuân, nên Taraskin không
chịu hoài phí những giờ phút trôi nhanh của cuộc đời vào việc ngủ: anh
ngồi bó gối trên dãy phao chắn, bên làn nước như còn ngái ngủ.

Anh có đủ chuyện để suy nghĩ trong cảnh tĩnh mịch ban mai này. Đã hai
năm liền, các tay chèo Matxcơva, những kẻ không biết đến cả mùi nước
thật sự nữa, đã liên tiếp đánh gục cánh vận động viên thuộc Trường huấn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.