TIA CHIẾU KHỦNG KHIẾP CỦA KỸ SƯ GARIN - Trang 154

30



Xe của Rôlinh dừng lại ở Môngmác, trên một đường phố hẹp sáng rực ánh
đèn tỏa ra từ mười ô cửa sổ của một hiệu ăn ban đêm.

Trong một căn phòng thấp, trần và tường lát gương, nóng nực, chật chội,
mù mịt khói thuốc, giữa những dải giấy màu, bóng bay và côngphétti, là
những đôi trai gái đang nhảy, người đung đưa, quấn vào nhau bằng những
dải giấy sặc sỡ.

Tiếng dương cầm rền rĩ, tiếng vĩ cầm gào rú, và ba gã da đen ướt đẫm mồ
hôi ra sức đập vào mấy cái chậu, hét ầm ỹ như tiếng còi ô tô, kéo lê mấy
tấm gỗ kêu ken két, gõ chuông inh ỏi, đập đĩa chan chát, nện thình thình
vào chiếc trống Thổ Nhĩ Kỳ.

- Dẹp ra, các bạn, nhường đường cho ông vua hóa học nào, - gã chủ hiệu
rán hết sức gào thét, vất vả lắm mới tìm được chỗ sau chiếc bàn hẹp để mời
Dôia và Rôlinh ngồi. Những bóng bay, côngphétti, dải giấy màu bay tới tấp
về phía họ.

- Có người chú ý đến em đấy, - Rôlinh nói.

Dôia đang lim dim mắt, uống sâm banh.

Ả từ từ quay đầu lại, một cặp mắt đàn ông đen sẫm như hai hòn than đang

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.