TIA CHIẾU KHỦNG KHIẾP CỦA KỸ SƯ GARIN - Trang 176

sa vào ổ gà là mọi người lại bíu chặt vào tay ghế, mắt trợn tròn, nhưng
người bên cạnh đã nháy mắt, cười vang: ổ gà nông choẹt ấy mà! Mỗi khi ào
đến cơn gió giật (loại gió có khả năng trong giây lát giật đứt cột buồm
ngoài biển, bẻ gẫy bánh lái, cuốn thuyền bè và người vào những đợt sóng
dữ dội) thì con chim sắt này lại tỏ ra chắc chắn và khéo léo - nó chao một
bên cánh, gầm rít động cơ rồi vọt cao hàng nghìn mét bên trên trung tâm
giông tố.

Tóm lại, trong vòng không đầy một giờ, các hành khách đã quen với
khoảng trống rỗng dưới chân cũng như với sự chao đảo tròng trành. Tiếng
ầm ầm của động cơ át đi tiếng nói. Vài người chụp lên đầu bộ ống nghe có
mang micrô và cuộc trò chuyện bắt đầu. Ngồi đối diện với Senga là một
người gầy gò, trạc ba mươi lăm tuổi, mặc chiếc măngtô đã sờn và đội chiếc
mũ cát-két kẻ ô, chắc hẳn anh ta đã mua chiếc mũ này cho chuyến du lịch
ra nước ngoài.

Khuôn mặt anh ta tai tái, da mặt mỏng, nhìn nghiêng thì có vẻ cau có,
nhưng thông minh, thanh nhã, bộ râu hoe vàng, miệng bình thản và cương
nghị. Anh ta ngồi lom khom, hai tay đặt trên đầu gối. Senga mỉm cười ra
hiệu. Anh ta đội bộ ống nghe lên. Senga hỏi:

- Anh đã từng theo học ở Iarôxláp phải không? (Gật đầu). Anh là đồng
hương của tôi, tôi nhớ rõ như vậy. Anh là Alếchxây Xêmiônôvích
Khơlưnốp? (Gật đầu). Hiện giờ anh làm việc ở đâu?

- Tại phòng thí nghiệm vật lý trường bách khoa, - giọng yếu ớt của
Khơlưnốp, vì bị tiếng động cơ át đi, vang lên trong ống nghe.

- Anh đi công tác?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.