TIA CHIẾU KHỦNG KHIẾP CỦA KỸ SƯ GARIN - Trang 188

Sau cốc uýtxki thứ ba, Rôlinh bắt đầu vò nát tấm khăn ăn. Với một tâm
trạng như vậy thì kẻ nào đứng ở bậc thang xã hội dưới cùng, chẳng hạn như
Gaxtông Mỏ Vịt, chắc chắn sẽ tìm bằng được Dôia trước lúc chập tối hôm
nay để cho ả một lưỡi dao vào hông. Nhưng Rôlinh thích hợp với những
biện pháp khác. Trong óc Rôlinh, trong làn hơi uýtxki vàng vàng, những ý
nghĩ trả thù hết sức tinh tế, bệnh hoạn, nẩy sinh ra, đan chéo nhau và uốn
lượn. Mãi tới lúc này, y mới hiểu Dôia có giá trị như thế nào đối với y. Y
đau khổ, bấm móng tay vào tấm khăn ăn.

Người hầu dọn đi đĩa thức ăn còn nguyên rồi rót sâm banh. Rôlinh vồ lấy ly
rượu rồi uống ừng ực - mấy chiếc răng vàng của y chạm lanh canh vào
thành ly. Đúng lúc đó, Xêmiônốp từ ngoài phố chạy nhanh vào hiệu ăn và
trông ngay thấy Rôlinh. Gã bỏ mũ, cúi người qua bàn, thầm thì:

- Ngài đọc báo rồi chứ?... Tôi vừa ở chỗ nhà xác ... Đúng là hắn ... Chúng
tôi không có liên quan gì hết ... Tôi xin thề như vậy ... Người ta xác định là
vụ giết người xảy ra trong khoảng từ ba đến bốn giờ sáng ... đó là báo chí
nói như vậy ...

Trước mắt Rôlinh nhảy nhót một khuôn mặt xám xịt, méo xệch đi. Những
người ngồi bên cạnh quay đầu lại. Người hầu đem ghế đến cho Xêmiônốp.

- Cút đi cho rảnh mắt, - Rôlinh nói qua làn hơi uýtxki - Anh làm tôi ăn mất
ngon ...

- Xin lỗi ngài ... Tôi sẽ đợi ngài trong xe ở góc phố ...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.