TIA CHIẾU KHỦNG KHIẾP CỦA KỸ SƯ GARIN - Trang 219

37



Bỏ Xêmiônốp lại nhà xác, Rôlinh đáp xe đến phố Xenna. Mọi thứ ở đây
vẫn như cũ, vẫn là không khí lặng lẽ đầy kinh hoàng.

Rôlinh giam mình trong phòng ngủ, vừa đi đi lại lại trên thảm vừa quan sát
mũi giày. Y dừng lại bên cạnh chiếc giường y thường nằm ngủ. Y xoa trán,
nhắm mắt. Và y chợt nhớ ra điều đã dằn vặt y suốt ngày ...

"... Rôlinh, Rôlinh ... Chúng ta chết mất ..."

Đó chính là giọng Dôia nói bằng một giọng khẽ, tuyệt vọng. Đêm qua, giữa
chừng câu chuyện thì y đột nhiên ngủ thiếp đi. Giọng Dôia không đánh
thức y, không đi đến tiềm thức y. Giờ đây, những lời tuyệt vọng ấy vang lên
rành rọt trong tai y.

Rôlinh nhảy bật lên như lò xo ... Y lần lượt nhớ lại: cơn ngất lạ lùng của
Garin tại đại lộ Mandéc, nỗi xúc động của Dôia trong quán " Bữa ăn của
Vua " , những câu hỏi dai dẳng của Dôia, những giấy tờ gì của Rôlinh có
thể bị Garin đánh cắp trong phòng làm việc? Rồi đến câu: "... Rôlinh,
Rôlinh ... Chúng ta chết mất ..." Sau đó là việc ả biệt tăm. Rồi xác kẻ giống
hệt Garin trong nhà xác. Rồi chuyện chiếc trâm đính kim cương. Đúng là
hôm qua - y nhớ rõ - trên mái tóc dày của Dôia lấp lánh năm hạt đá quí.

Trong cả chuỗi biến cố ấy, có một điều rõ ràng. Garin lại dùng đến phương

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.