TIA CHIẾU KHỦNG KHIẾP CỦA KỸ SƯ GARIN - Trang 220

pháp đã được thử thách là bố trí một kẻ giống hệt mình để tránh đòn. Y
đánh cắp mảnh giấy có bút tích Rôlinh để ném vào chỗ xảy ra án mạng và
đưa cảnh sát đến đại lộ Mandéc.

Mặc dù rất điềm tĩnh, Rôlinh vẫn cảm thấy lạnh sống lưng ... "... Rôlinh,
Rôlinh ... Chúng ta chết mất ..." Tức là Dôia đã dự đoán, đã biết về vụ giết
người. Vụ giết người xảy ra trong khoảng giữa ba giờ và bốn giờ sáng.
(Cảnh sát ập đến lúc bốn rưỡi). Hôm qua, lúc sắp ngủ thiếp đi, Rôlinh nghe
thấy đồng hồ điểm một giờ bốn lăm. Đấy là lần cuối cùng y nghe được
những tiếng động bên ngoài. Sau đó Dôia biến mất. Rõ ràng Dôia vội vã
chạy đến phố Gôbêlênốp để thủ tiêu những dấu vết có bút tích của y.

Làm sao Dôia lại biết được chính xác như vậy về vụ giết người sắp xảy ra?
Chỉ có một khả năng là chính ả đã đích thân chuẩn bị cho vụ giết người đó.
Rôlinh bước lại lò sưởi, chống khuỷu tay lên lớp đá hoa và lấy hai tay ôm
mặt. Nhưng tại sao khi đó Dôia lại hết sức hoảng hốt thầm thì với y: "...
Rôlinh, Rôlinh ... Chúng ta chết mất ..." . Một chuyện gì đó xảy ra ngày
hôm qua đã làm đảo lộn các kế hoạch của ả. Song đó là chuyện gì? Và xảy
ra vào phút nào?

Có thể giả thiết là ả cần sửa chữa một sai lầm nào đó. Ả có làm được hay
không? Garin vẫn sống, bút tích của Rôlinh tạm thời chưa bị phát hiện, kẻ
giống hệt Rôlinh bị giết. Những sự việc ấy có lợi hay có hại? Ai là kẻ giết
người - kẻ tòng phạm của Dôia hay chính Garin?

Và tại sao, tại sao Dôia lại biến mất? Trong khi lục lọi trong trí nhớ cái giây
phút này - giây phút khủng hoảng trong tâm trạng của Dôia, Rôlinh ra sức
huy động trí tưởng tượng vốn quen với một công việc hoàn toàn khác. Đầu
óc y như muốn vỡ toang ra. Y cố nhớ lại từng cử chỉ, từng lời lẽ của Dôia,
cố nhớ lại toàn bộ thái độ của Dôia ngày hôm qua.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.