TIA CHIẾU KHỦNG KHIẾP CỦA KỸ SƯ GARIN - Trang 241

trở thành một chấm sáng chói mắt. - Garin ôm bộ máy bằng cả hai tay và
chĩa nòng về phía Mỏ Vịt...

Dôia thấy Gaxtông bỗng há miệng ra không phải để kêu mà cũng không
phải để hớp lấy không khí. Một dải khói chạy ngang qua ngực gã, hai tay
gã định giơ lên nhưng buông ngay xuống - gã lăn kềnh xuống thảm. Đầu gã
cùng hai vai đứt khỏi phần thân dưới như một khúc bánh mì.

Garin quay bộ máy về phía cửa ra vào. Tìm đường đi, " sợi tia " cắt đứt các
đường dây điện, bóng đèn trên trần tắt phụt. Tia sáng lóa mắt, mảnh và
thẳng như chiếc kim, từ nòng bộ máy chiếu ra, chạm vào phần trên cửa -
những mảnh gỗ rơi lả tả. Nó trườn xuống thấp hơn. Một tiếng gào rú ngắn
vang lên như khi con mèo bị đè bẹp. Trong bóng tối, một người nào đó
nghiêng đi rồi nhẹ nhàng đổ sụp xuống sàn. Tia sáng nhảy nhót ở độ cao
chừng sáu mươi phân. Mùi thịt cháy bốc lên nồng nặc. Đột nhiên, mọi vật
lặng như tờ, chỉ nghe thấy tiếng lửa reo khe khẽ trong máy.

Garin húng hắng ho rồi nói bằng một giọng gượng gạo, khàn khàn:

- Thế là xong.

Bên ngoài ô cửa sổ vỡ tung, một ngọn gió nhẹ lướt đến hàng cây đoạn vô
hình, chúng xào xạc như ngái ngủ. Từ trong bóng tối ở phía dưới, nơi mấy
chiếc xe lặng lẽ đỗ, có tiếng người hét vang lên bằng tiếng Nga: - Garin,
anh còn sống chứ? - Garin xuất hiện ở cửa sổ. - Anh hãy thận trọng, tôi là
Senga đây. Anh nhớ giao ước của chúng ta chứ? Tôi đang giữ chiếc xe của
Rôlinh. Phải chạy trốn ngay. Hãy cứu lấy bộ máy. Tôi đợi anh...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.