TIA CHIẾU KHỦNG KHIẾP CỦA KỸ SƯ GARIN - Trang 243

42



Buổi tối, như lệ thường vào những ngày chủ nhật, giáo sư Râykhe chơi cờ
tại nhà mình, trên dãy bao lơn nhỏ không có mái che ở tầng bốn. Ông chơi
với Henrích Vônphơ, người học trò yêu của ông. Họ vừa hút thuốc vừa
chăm chú theo dõi ván cờ. Ánh hoàng hôn đã tắt từ lâu ở cuối dãy phố dài.
Bầu không khí đen sẫm thật ngột ngạt. Cành dây trường xuân không hề
động đậy, quảng trường trải nhựa đường nằm im ắng, vắng vẻ.

Giáo sư khó nhọc tìm nước đi. Ông giơ bàn tay rắn rỏi với móng tay vàng
vàng lên, nhưng không động đến quân cờ. Ông rút điếu xì gà hút dở khỏi
miệng.

- Đúng, phải suy nghĩ đã.

- Giáo sư cứ nghĩ đi, - Henrích nói.

Khuôn mặt đẹp của anh với vầng trán rộng, chiếc cằm hằn nét và cái mũi
ngắn, thẳng, toát ra vẻ bình lặng của một bộ máy hùng mạnh. Giáo sư sôi
nổi hơn (ông thuộc thế hệ cũ) - bộ râu ánh màu thép của ông rối bù, trên
vầng trán nhăn nheo của ông hiện lên những vệt đỏ.

Chiếc đèn cao dưới chụp đèn rộng, sặc sỡ, soi sáng khuôn mặt họ. Vài con
bướm đêm còi cọc, xanh xanh, bay nhộn nhạo quanh đèn, đậu lên tấm khăn
bàn mới là, giương râu lên, chăm chú nhìn bằng đôi mắt nhỏ như hai chấm,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.