TIA CHIẾU KHỦNG KHIẾP CỦA KỸ SƯ GARIN - Trang 245

không phải là cặp mắt Đức. Ánh mắt chúng gan lì, buồn bã, khó hiểu, xa lạ.
Cụ Râykhe cảm thấy kinh hoàng.

Ngoài hàng hiên xuất hiện Khơlưnốp. Anh diện bộ comlê màu xám sạch sẽ
thường mặc trong ngày chủ nhật.

Khơlưnốp nghiêng mình chào cụ Râykhe, chúc cụ một buổi tối tốt lành, rồi
ngồi xuống cạnh giáo sư. Giáo sư hiền hậu nhíu mày và giễu cợt nháy mắt
về phía bàn cờ. Trên bàn có những tạp chí và nhiều báo nước ngoài. Cũng
như bất kỳ người trí thức nào ở Đức, giáo sư chẳng lấy gì làm giàu có. Ông
chỉ có thể tỏ lòng hiếu khách bằng ánh sáng dịu mát của chiếc đèn trên tấm
khăn trải bàn mới là, bằng điếu xì gà giá hai hào và cuộc chuyện trò có lẽ
còn giá trị hơn bữa ăn sang trọng có rượu sâm banh.

Vào những ngày làm việc, suốt từ bảy giờ sáng đến bảy giờ tối, giáo sư
thường lặng lẽ, bận bịu và nghiêm nghị. Nhưng vào ngày chủ nhật, ông "
sẵn lòng cùng bè bạn đi đến vương quốc của trí tưởng tượng " . Ông thích
nói " từ đầu này đến đầu kia điếu xì gà " .

- Đứng, phải nghĩ kỹ đã, - ông lại nói và nhả khói mù mịt.

- Giáo sư cứ nghĩ đi, - Henrích khô khan và lịch thiệp trả lời.

Khơlưnốp mở rộng tờ báo Không khoan nhượng xuất bản ở Pari và trên
trang nhất, dưới đầu đề " Tội ác bí hiểm ở Vinlơ Đavrê " , anh nhìn thấy
bức ảnh chụp bảy người bị cắt nhỏ ra. " Đúng là cắt nhỏ ra thật " , - anh
thầm nghĩ. Nhưng những gì anh đọc thấy đã buộc anh phải ngẫm nghĩ:

"... Có thể phỏng đoán rằng kẻ gây ra tội ác này đã dùng một vũ khí nào
đấy mà cho tới nay vẫn chưa ai biết, hoặc là một sợi kim loại nóng đỏ,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.