TIA CHIẾU KHỦNG KHIẾP CỦA KỸ SƯ GARIN - Trang 352

Henrích lầu bầu:

- Tôi không thể bắn trượt đâu.

Họ đi về phía bậc thềm. Đến nửa chừng, Khơlưnốp thấp giọng hỏi:

- Xin lỗi vì đã làm phiền ông... Ở đây không có chó chứ?

Stuphe buông sáo xuống, quay đầu lại, vươn cổ ra nhìn hai bóng người lờ
mờ.

- Có đấy, - ông ta kéo dài giọng, - chó ở đây dữ lắm.

Khơlưnốp giải thích:

- Chúng tôi bị lạc đường, chúng tôi muốn tham quan khu di tích"Bộ xương
cùm xích"... Ông cho phép ngồi nghỉ một lát.

Xtuphe đáp lại bằng một tiếng ầm ừ mơ hồ. Henrích và Khơlưnốp cúi chào
rồi ngồi xuống bậc thềm phía dưới - cả hai đều cảnh giác, hồi hộp. Stuphe
từ bên trên nhìn họ.

- Các ông biết không, - ông ta lên tiếng, - hồi tôi còn giàu có, tôi cho thả
chó vào vườn. Tôi không ưanhững kẻ càn rỡ và những vị khách ban đêm.
(Khơlưnốp nhanh nhẹn bóp chặt tay Henrích ra ý bảo: đừng nói gì hết).
Bọn Mỹ đã làm tôi phá sản và khu vườn biến thành con đường qua lại của
những kẻ vô công rồi nghề, mặc dù đâu đâu cũng treo biển cảnh cáo là phạt
đến một nghìn mác. Nhưng nước Đức không còn là đất nước của những

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.