TIA CHIẾU KHỦNG KHIẾP CỦA KỸ SƯ GARIN - Trang 362


Henrích và Khơlưnốp ngồi bên dốc đứng ở cuối khu di tích lâu đài cổ. Họ
đã một lần nữa lục soát mọi ngõ ngách và trèo lên ngọn tháp vuông - không
hề thấy chỗ nào có dấu vết công việc chuẩn bị của Garin. Đã có lúc họ cảm
thấy như xa xa có tiếng xe hơi chạy. Họ lắng nghe, chăm chú nhìn. Buổi tối
êm ả, đượm vẻ thanh bình cổ xưa của trái đất. Đôi lúc, những dòng không
khí chuyển động, mang đến hơi ẩm của hoa lá từ phía dưới.

- Tôi đã xem bản đồ rồi, - Khơlưnốp nói, - nếu chúng ta đi xuống theo
hướng Tây thì chúng ta sẽ cắt ngang con đường sắt tại một ga xép, nơi
chuyến xe thư thường đỗ lại, vào lúc năm rưỡi. Theo tôi thì ở đấy không có
cảnh sát gác đâu.

Henrích đáp:

- Toàn bộ câu chuyện này đã kết thúc một cách lố bịch và ngu ngốc. Con
người chỉ mới chuyển từ tư thế bò bằng tứ chi lên tư thế đứng thẳng bằng
hai chân và nó còn bị đè nặng bởi hàng triệu thế kỷ sống trong tình trạng
man rợ tăm tối. Đám đông dân đen không được một tư tưởng lớn hướng
dẫn thì thật đáng sợ. Không thể để mặc mọi người chịu cảnh không có
người hướng dẫn được. Họ luôn luôn có khuynh hướng trở lại tư thế bò.

- Ý anh muốn nói gì đấy, Henrích?

- Tôi mệt rồi, - Henrích đáp rồi ngồi xuống đống đá, tì chiếc cằm rắn chắc
vào hai nắm tay, - Chẳng lẽ anh không một giây phút nào nghĩ rằng vào
ngày hai mươi tám, chúng ta sẽ bị bắt như những tên bịp bợm và ăn cướp
hay sao? Nếu như anh nhìn thấy những kẻđại diện chính quyền đã đưa mắt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.