TIA CHIẾU KHỦNG KHIẾP CỦA KỸ SƯ GARIN - Trang 472

Để tham khảo ý kiến về một vài vấn đề, người ta mời thêm Rôlinh. Y sống
trong một dãy phòng lộng lẫy nhưng chưa xây xong hẳn. Y chỉ ra ngoài vào
bữa ăn. Ý chí và niềm kiêu hãnh của y đã bị bẻ gãy. Y gầy xọp đi trong nửa
năm qua. Y sợ Garin, y tránh mặt đối mặt với Dôia. Không ai biết y làm gì
trong những ngày dài đằng đẵng ấy, mà cũng chẳng ai quan tâm đến chuyện
đó. Người ta đồn là y bắt đầu ham mê sưu tập các tẩu thuốc.

Ý chí y bị bẻ gẫy không phải vì y bị mất ba trăm triệu đô la, không phải vì
y bị giam giữ trên đảo Vàng và thậm chí không phải vì sự phản bội của
Dôia. Hai mươi lăm năm trước đây, y đã từng bán xi đánh giày trên hè phố.
Y biết cách chiến đấu và ưa thích chiến đấu. Y đã dồn biết bao nỗ lực, tài
năng và ý chí để vàng chảy như suối vào két sắt của công ty "Anilin
Rôlinh".

Vậy mà đột nhiên cái thứ vàng ấy, cái thước đo sức mạnh và hạnh phúc ấy,
lại sẽ được múc lên như đất sét, như đất bùn, và múc lên bao nhiêu tùy ý.
Và thế là Rôlinh cảm thấy như bị hẫng chân, cảm thấy mình không còn là
chúa tể của thiên nhiên. Chỉ còn một cách là đi sưu tập tẩu thuốc thôi.

Nhưng theo lời yêu cầu của Garin, y vẫn ra lệnh hàng ngày qua đài phát
sóng cho ban giám đốc công ty "Anilin Rôlinh". Những câu trả lời của họ
rất mơ hồ. Ngày càng rõ ràng rằng ban giám đốc của y không tin vào việc y
tự nguyện sống biệt lập trên đảo Vàng. Họ hỏi y:

"Cần phải làm gì để đưa ngài trở lại lục địa?"

Y trả lời:

"Đợt điều trị chứng rối loạn tinh thần đang đem lại kết quả tốt đẹp".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.