127
b
ối cảnh hoặc môi trường trong đó nó phát triển. Thứ tư, cô lập một triệu chứng, chẳng hạn
như một vi rút hoặc vi khuẩn, và cố gắng để ngăn chặn hoặc tiêu diệt nó, là phản tác dụng.
Bây gi
ờ chúng ta hãy nhìn vào những suy nghĩ mới hơn về bản chất và chức năng của hệ
mi
ễn dịch, và các tác động có thể có tới các hướng nghiên cứu trong tương lai cũng như việc
điều trị và phòng ngừa bệnh tật.
Hướng tới một Miễn dịch học mới
M
ột cách nhìn mới về hệ miễn dịch đang nổi lên. Thay vì coi hệ miễn dịch như là một hệ
th
ống an ninh, một pháo đài có chức năng bảo vệ và tấn công, bác sĩ Francisco Varela, giáo
sư tại Viện Khoa học thần kinh tại Đại học Bách Khoa Paris, cho rằng hệ miễn dịch cần được
coi m
ột cách chính xác hơn là một mạng nhận thức, tương tự như bộ não và hệ thần kinh.
(Khác bi
ệt chủ yếu, tất nhiên, là không có các cơ quan cảm giác trong hệ miễn dịch). Thay vì
m
ột hệ dị trị (hướng ra bên ngoài) đáp ứng tự động với một cái gì đó đến từ bên ngoài, hệ
mi
ễn dịch là một mạng tự trị (tự định hướng) mà mục đích chính là thành lập và duy trì tính
đặc trưng phân tử. Điều này có nghĩa là hệ miễn dịch là một mạng lưới phân bổ tự khẳng định
ch
ứ không phải là một thiết bị phòng thủ được xây dựng để giải quyết các sự kiện bên ngoài.
Cái q
uan điểm kiểu phòng thủ là “tội tổ tông” của miễn dịch học vì nó đã được sinh ra từ y
h
ọc của các bệnh truyền nhiễm. Nó, do đó, lấy chủng ngừa làm mô hình trung tâm – “một
cách nhìn d
ị trị tuyệt hảo” [20].
Cách nhìn nh
ận kiểu mạng này “một cách tự nhiên, coi khái niệm về một cái ta tự trị có khả
năng nhận thức ở cấp độ phân tử như là cách nhìn đúng đắn về các sự kiện miễn dịch”. Cái ta
này, như chúng ta biết, có thể nhận ra, học hỏi và ghi nhớ cũng như “đáp ứng với các kháng
nguyên mà nó chưa bao giờ nhìn thấy, trong đó có những kháng nguyên nhân tạo, và do đó
th
ậm chí không thể giải thích bởi một vài hình thức thích nghi tiến hóa” [21]. Trong mạng
ho
ạt động này các kháng nguyên không phải là yếu tố quyết định mà chỉ là một sự xáo trộn
nh
ỏ. “Điều này có nghĩa rằng, với bất kỳ xáo trộn nào trong một mạng lưới phong phú, các
hi
ệu ứng của một kháng nguyên tham gia sẽ là đa dạng và phụ thuộc vào toàn bộ bối cảnh
c
ủa mạng, cũng như bây giờ nó đã được công nhận là như vậy” [22]. Điều này có nghĩa là
không có m
ột sự tương ứng một – một giữa kháng nguyên và kháng thể; các học thuyết về
“m
ột kháng thể, một kháng nguyên” là không chính xác, Varela chỉ ra [23].
Điều này, tất nhiên, trái ngược với lý thuyết miễn dịch vốn cổ động cho việc tiêm chủng hàng
lo
ạt. Nhưng nó không mâu thuẫn với những gì mà nhiều bác sĩ, đặc biệt là những người chữa
theo vi lượng đồng căn, đã nói ngay từ đầu. Một nhà vi lượng đồng căn, bác sĩ Stuart Close,
đã diễn đạt theo cách này:
Được coi như một quy trình kỹ thuật, phương pháp này [tiêm chủng] là tương đối
đáng chê trách bởi vì nó liên quan đến rất nhiều bất trắc. Sinh vật sống là một điều vô
cùng ph
ức tạp, khi chúng ta xem xét gần như vô số các quá trình cơ học, hóa học và
s
ống đang xảy ra trong các chất lỏng và chất rắn liên tục thay đổi của nó. Không có
phương tiện nào có thể ghi nhận chính xác và đo lường tất cả các hoạt động này;
không có cách nào để xác định chính xác những thay đổi này là gì; cũng không có