TIÊN LÔI CUỒN CUỘN ĐẾN - Trang 153

“Ừ, thiên nhãn rạn nứt, không phải là nhỏ, sư phụ mệnh lệnh ta thẩm

tra theo chư vị đạo hữu tiến đến cùng bàn đại sự. Ta trước mắt đã tìm được
Thần cơ tiên xu, còn phải tìm hai người nữa.”

Giang Dạ Bạch thế mới biết nguyên lai Cảnh Nguyên mất tích lần

trước, phải đi tìm Thần cơ tiên xu. Nàng sở dĩ ở lại nơi đây, chính là muốn
mượn trợ lực của hắn làm cho tâm Ngôn Sư Thải sinh kiêng kị không dám
xằng bậy, hắn nếu không ở đây thì cũng mất đi ý nghĩa. Nghĩ đến tận đây,
không khỏi rất thất vọng.

Cảnh Nguyên đang chuẩn bị khởi hành, ngoảnh đầu, thấy nàng tội

nghiệp nhìn mình, có loại tình cảm một lời khó nói hết, không khỏi cười:
“Ngươi tu luyện cho tốt, ta trở về sẽ kiểm tra .”

Sao lại cảm giác… Giống như sư phụ? Giang Dạ Bạch thấy giữ lại

không có hiệu quả, chỉ phải rầu rĩ đáp ứng.

Cảnh Nguyên chỉ tay bắn xuống, vừa muốn gọi ra phi kiếm, đột nhiên

sắc mặt khẽ biến. Giang Dạ Bạch nghĩ đến hắn thay đổi tâm ý không đi
nữa, đang muốn vui vẻ, Cảnh Nguyên trở lại hướng nàng vung tay áo một
cái, một mùi hương ngọt đánh úp lại, nàng cảm thấy trời đất đảo lộn, ngã
xuống.

Cảnh Nguyên thuận tay đỡ được nàng, thả nàng lên chiếu trong phòng,

sau đó giận tái mặt nói: “Ngươi sao lại tới nữa?”

“Hắc hắc hắc hắc hắc…” Một tràng cười gian từ trong tay áo hắn

truyền ra, cùng lúc đó, cổ tay áo đầy gió, ào ào rung động.

Cảnh Nguyên giống như quăng rác, đem gì đó trong tay áo quăng ra.

Nên vật ấy lăn lông lốc vài vòng trên mặt đất, rõ ràng chính là Quỳnh Hoa
nhỏ bằng quả trứng gà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.