TIÊN LÔI CUỒN CUỘN ĐẾN - Trang 311

Sơn, nhớ vừa rồi lướt con dao ở sau gáy ma nữ kia, thật sự là rõ ràng lưu
loát a!”

Cảnh Nguyên cười nhẹ: “Tiên ông quá khen.” Vừa nói vừa nầng

Giang Dạ Bạch lên, ngẩng đầu hướng Tần trưởng lão nói: “Sư phụ, xử trí
như thế nào?”

Đường đường Thục Sơn lại tạo ra một quái vật như vậy, Tần trưởng

lão chỉ cảm thấy mặt mũi đều mất hết, may mắn cuối cùng là đệ tử từ nhà
mình bắt lại, tính ra vãn hồi được một chút. Làm thế nào xử trí cho tốt đây?
Đang trầm ngâm, người áo lam bỗng nhiên mở miệng nói: “Tại hạ có một
đề nghị, chư vị tiên hữu nhìn xem có được không?”

Từ sau khi người này làm cho thần y nói chuyện, mọi người đều đối

với hắn không hiểu có vài phần tín nhiệm, bởi vậy giờ phút này hắn có ý
kiến, nhiều người liền vội vàng đáp ứng: “Mau nói nghe một chút.”

“Ma tộc tất diệt.” Khi người áo lam đang nói bốn chữ này, ánh mắt

lãnh liệt[2] như đao, nhưng thoắt cái, lại chuyển thành ý cười đầy gió xuân,
“Cho nên, tổ tiên đối phó ma tộc công chúa như thế nào, chúng ta liền làm
như thế là được.”

Sắc mặt Tần trưởng lão đột biến: “Ngươi nói chẳng lẽ là…”

Bên cạnh, nhị trưởng lão giúp hắn kêu nốt ra tiếng —— “Vạn thần

rủa!”

Ầm uỳnh uỳnh, ngoài điện sấm sét sáng chói. Nhưng trong điện hơn

ngàn người đều không để ý, đơn giản là, nhị trưởng lão nói ba chữ kia,
dừng ở trong lòng bọn họ, so với sấm sét bên ngoài càng rung động cũng
càng khủng bố một ngàn lần, một vạn lần!

Vạn thần rủa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.