TIÊN LÔI CUỒN CUỘN ĐẾN - Trang 56

Cảnh Nguyên trầm mặc.

Giang Dạ Bạch nhìn hắn đầy chờ mong.

Cảnh Nguyên đành cẩn thận chọn lựa từ ngữ để giải thích: “Thông

thường… sau khi lên đến Thục Sơn, thì liền bắt đầu tuyệt thực để tu luyện
rồi. Trừ sương sớm ra, không hề ăn bất cứ thứ gì khác. Hơn nữa, tiên linh
chi khí nơi này, người thường sau khi ngửi được, thì sẽ không còn ham
muốn ăn gì nữa…”

“Nhưng ta rất đói…” Giang Dạ Bạch liếm môi, “Ngay bây giờ, ta cơ

hồ muốn đem cái nệm cỏ dưới đất này ăn luôn rồi.”

Nàng thật là rất đói.

Trong thân thể, cái bộ phận gọi là dạ dày kia giống như là bị dấy lên

một ngọn lửa, cấp tốc cháy bùng lên. Mà thức ăn, chắc chắn là vật dẫn
cháy.

Cảnh Nguyên bỗng nhiên giơ tay, đặt lên trán nàng.

Giang Dạ Bạch liền giật mình, chỗ bị hắn chạm đến giống như truyền

băng tuyết vào, băng tuyết lại theo mười hai đường kinh mạch chảy xuống.
Cái cảm giác nóng bức điên cuồng kia bỗng chốc biến mất, man mát lạnh,
thoải mái không tả được.

Nàng đang hưởng thụ, Cảnh Nguyên đột nhiên đẩy mạnh nàng một

cái, sau đó nhìn bàn tay mình, vẻ mặt đầy kinh ngạc.

Giang Dạ Bạch xém bị ngã xuống đất, vội vàng bám vào tường.

“Muội…” Ánh mắt Cảnh Nguyên thâm thúy, “Muội vừa nãy, thiếu

chút nữa đã hút đi công lực của ta.”

“Sao có thể?!!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.