TIẾNG CHUÔNG DƯỚI ĐÁY BIỂN - Trang 24

lấy đâu mất.
- Lan nhớn nhác nhìn quanh nói :
- - Có lẽ họ lấy đó. Tui nghe một người trong bọn họ nói có nhặt được cả
chiếc đèn bấm nữa.
- Việt tái mặt :
- - Tụi tôi có đánh rơi một cái đèn...
- - Nếu vậy thì chính họ rồi...
- Lan chợt im bặt, cuống cuồng bảo Việt :
- - Cậu hãy cẩn thận! Họ đang tới đó kìa. Chạy mau theo bạn cậu đi, và ẩn
vào chỗ căn nhà bỏ hoang ở đằng kia. Tôi sẽ đến gặp các cậu sau nếu anh
tôi...
- Việt không kịp nghe tiếp câu cuối của Lan, cắm cổ chạy theo hướng Khôi
vừa mất dạng. Anh nghe ở phía sau có tiếng người kêu réo tên Lan.

Trời đã tối hẳn. Cơn mưa vẫn chưa dứt. Việt vừa chạy, vừa ngã. Đất ướt
trơn trượt, gai góc cứa vào hai ống chân sây sát. Cũng may, Việt đang thất
vọng tưởng lạc mất bạn thì Khôi đã có sáng kiến dùng đèn bấm ngầm báo
hiệu cho Việt biết hướng tìm đến.
Khôi đang ở trong một căn nhà hoang, tường vách hư hỏng quá nửa, nhưng
còn một cái gác xép có thang tre trèo lên dùng tạm được.
Khôi an ủi bạn :
- Cắm trại kiểu này không được lý tưởng lắm nhưng có chỗ ngủ đêm nay là
may lắm rồi Việt ạ. Điều may hơn nữa là ở trên cái gác xép này tụi mình có
thể ngủ thẳng một mạnh không sợ ai quấy rầy... cậu biết vì sao không?
Việt nhìn chiếc thang tre. Khôi vỗ vai bạn tiếp :
- Chắc cậu đoán ra rồi! Nhờ cái thang tre này! Tụi mình leo lên trên rồi rút
luôn cả cái thang này theo là yên trí lớn.
Khôi nói cũng đúng. Vả Việt quá mệt nên không còn muốn bàn cãi gì hơn.
Anh leo lên nằm soải chân tay trên sàn ván. Sau khi soát lại cẩn thận một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.