TIẾNG CHUÔNG DƯỚI ĐÁY BIỂN - Trang 67

Con vật kỳ dị mà ba người chưa hề thấy, nổi lưng trên mặt nước xoáy động
nom giống như một con kình ngư của biển cả.
Nó lừ lừ tiến về phía ba người đang đứng, và khi tới gần, nó lặn xuống. Lúc
ấy ba người mới kịp nhận ra con vật đó chỉ là một chiếc tầu ngầm.
Người nhận ra điều ấy trước tiên là Khôi. Anh kêu :
- Không phải cá ông! Nó là một chiếc tầu! Một tiềm thủy đĩnh!
Việt nói :
- Chắc nó đến lấy hàng!
Lan tiếp :
- Ừ hí, nó chờ đúng lúc nước triều lên cao, lẻn vô đây để khỏi ai trông thấy.
- Ồ. Có một nắp tàu vừa mở!
- Nguy rồi, tụi mình trốn mau!
Cả ba phóng mình vào trong hầm, xô đẩy chệnh choạng trên đường sắt.
Qua cơn hốt hoảng, ba người dừng lại. Khôi bật đèn, phía trước mặt, khúc
đường rầy quẹo sang một ngách hầm khác và bên tay mặt có một khe hẹp
mà Khôi đoán là lối lên tầng trên.
Khôi nói :
- Chúng mình tạm ngừng đây xem tình hình ra sao đã.
Lan phụ họa :
- Phải đấy. Đứng thở một chút cho đỡ mệt.
Việt băn khoăn :
- Sợ nước triều còn dâng lên tới đây nữa thì sao?
Việt vừa nói xong thì một tiếng động chát chúa vang lên phía sau lưng.
Khôi quay phắt lại, rọi ánh đèn, kịp cho mọi người thấy một cánh cửa sắt
nặng nề sập xuống.
Việt bàng hoàng kêu :
- Chêt cha! Tụi mình bị kẹt trong này rồi!
* * * * *
Lan lẩm bẩm :
- Cánh cửa này ngăn cho nước triều khỏi tràn vô trong hầm. Như vậy tụi
mình cũng đỡ lo được phần nào!
- Nhưng nó cũng bít luôn lối rút lui của bọn mình!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.