TIẾNG CHUÔNG DƯỚI ĐÁY BIỂN - Trang 66

muốn lên ngách trên không thể bám vách hang leo lên được; nên sau một
hồi bàn tán, ba người quyết định chui vào đường hầm vì chắc hai ngách
phải có lối ăn thông với nhau. Ánh nắng bên ngoài lọt qua các kẽ hở trên
nóc hang lóe lên thứ ánh sáng mập mờ, đủ cho ba người nhìn được lối đi.
Tiến sâu thêm chút nữa, khoảng đường rầy có vẻ ít rỉ sét hơn. Đoán chừng
chỗ này là nơi bốc dỡ hàng, ba người khom lưng tìm kiếm, nhưng thấy toàn
sỏi đá, tuyệt nhiên không có một cục than hay miếng quặng nào.
Việt nói :
- Họ chuyên chở thứ gì mà tuyệt nhiên không thấy vương vãi một dấu vết
nào. Bí mật thật!
Lan nhún vai :
- Có thể là họ chẳng chuyên chở chi hết. Biết đâu khúc đường sắt này đã có
sẵn từ lâu vậy thôi.
Khôi thúc dục :
- Mình cứ tiến vào xem sao. đường hầm này dốc trở lên trên chắc ăn thông
lên ngách trên được.
Lan gật đầu :
- Đúng thế. Tui đã thấy thầy Phong và anh Minh xuất hiện trên đó.
Hầm tối om, nên phải chờ Khôi sửa soạn đèn bấm. Trước khi chui vào, ba
người còn thận trọng nhìn về chỗ giấu xuồng.
Lan chỉ tay nói :
- Coi kìa, chỗ chúng mình vừa đứng ngập nước rồi.
Quả nhiên, mực nước dâng lên rất chóng đã vít kín hẳn cửa hang. Ba người
lặng lẽ nhìn nhau, hồi hộp. Giờ phút này kể như họ đã bị nước triều nhốt
kín trong động. Trước hoàn cảnh đó cả ba đều cảm thấy hoảng sợ, nhưng
cảnh tượng trước mắt, từng đợt nước sôi réo, cuồn cuộn từ ngoài tràn vào,
làm họ sững sờ đứng ngắm không chán mắt.
Khôi bật đèn :
- Chúng mình chui vào hầm thôi chứ?
Đúng lúc ấy, Việt chợt thấy ở cửa hang nổi lên một vật đen ngòm, loáng
ướt. Anh chỉ tay kêu :
- Kìa! Một con cá ông!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.