TIẾNG GỌI TÌNH YÊU GIỮA LÒNG THẾ GIỚI - Trang 150

có cảm giác dường như một ai đó vốn chẳng tồn tại trên cõi đời này khi
người ấy, dù mình biết rất rõ xưa kia, đã chết lâu.”

Con đường lên núi mạn phía Nam chưa được mở rộng như đường

phía Bắc. Nó vẫn rất hẹp và dốc, chúng tôi hầu như không bắt gặp những
người leo núi đi ngược chiều. Những bậc đá rêu phong và nền đất đỏ trơ
trọc vẫn như xưa. Đi xuống chút nữa thì tôi tìm thấy thứ mình cần tìm trong
một lùm cây bụi.

“Gì vậy?”
“Cẩm tú cầu.”
Cô liếc đám cây bụi rồi ngoảnh nhìn tôi như muốn nói, “Cẩm tú cầu

lạ lắm sao?”

“Còn lâu chúng mới nở hoa.” Bỏ lại câu nói, tôi tiếp tục cất bước.

Có cái gì đó khẽ run lên trong sâu thẳm lòng tôi.

“Khu vực này dường như chẳng mấy thay đổi.”
“Anh có hay tới đây không?” cô hỏi.
“Không, mới một lần thôi.” Tôi bật cười.
“Thế mà anh nói cứ như anh hay tới đây lắm vậy.”
“Đấy là anh cảm thấy thế, nhưng đúng là chỉ mới một lần.”
Trên đường về, tôi lái xe qua trường trung học. Păng xê nở đầy bồn

hoa trước cổng. Đã cuối tháng Ba.

“Đây là trường trung học trước kia của anh,” tôi giải thích ngắn gọn

trong xe.

“Ôi, thế ạ?” Cô hạ kính. “Mình vào trong đi anh.”
Ngôi trường sau bao năm gặp lại giờ nhem nhuốc và tồi tàn. Dãy

tường bao xây bằng gạch xi măng đen xỉn vì nước mưa hơi đổ nghiêng ra
phía con đường. Mọi thứ im lìm, phải chăng vì đang là kỳ nghỉ xuân hay vì
trời đã về chiều? Ngay cả sân vận động mà đội bóng chày và bóng đá
thường tập luyện mỗi lần tôi ngang qua cũng vắng ngắt.

Chúng tôi vào trường qua cổng phụ.
“Nơi này tồi tàn đi nhiều quá.” Giọng tôi thoáng vẻ xa xôi.
“Bao lâu rồi em mới lại bước vào một trường trung học như thế này

nhỉ?” cô điệu đàng nói rồi líu tíu chạy về phía sân chơi. Tôi bỗng biến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.