TIẾNG KÈN - Trang 86

cũng phải mua vé vào sân. Chỉ còn thiếu có mỗi một cái đầu máy duy nhất
là con tầu mười bốn toa có thể khởi hành.

Trời bắt dầu sáng rõ rồi, lại có tin loan đi từ toa này qua toa khác: Cái

đầu máy không sửa được, phải chờ di chuyển một cái khác từ ga Biên hòa
lên thay thế. Thế là thời gian mất ít nhất cũng là hai tiếng nữa. Trời lúc này
đã sáng rõ. Những tia nắng đầu tiên đã in thành từng giải rực rỡ trên nóc
những ngôi nhà cao ở phía xa. Thành phố Sài gòn đã phục hồi lại tất cả vẻ
ồn ào, náo nhiệt của nó sau một đêm dài im lìm. Bây giờ thì hành khách
không còn kiên tâm để ngồi giữ chỗ của mình trên toa xe nữa. Họ bắt đầu
lục tục kéo nhau xuống hết sân ga và ngồi trải dài dọc theo suốt con tầu đầy
đủ mười bốn toa. Hùng không còn cách nào khác hơn là cũng phải xuống
ngồi lẩn mặt trong đám đông ồn ào đó. Bên trái của anh là một cặp vợ
chồng cán bộ cỡ trung niên, hai vợ chồng đang cằn nhằn với nhau về vấn
đề gì đó, chỉ thấy hai người ngoảnh đi, mặt buồn so. Bên phải của anh là
một thiếu phụ tay bồng một đứa nhỏ cỡ ba, bốn tuổi và thêm một đứa nữa
đang ngồi ăn một miếng bánh mì ở ngay cạnh bà ta. Hùng gợi chuyện với
thiếu phụ này để tạo cho sự hiện diện của mình tại đây một vẻ tự nhiên.
Anh được biết thiếu phụ đem con ra Bắc thăm chồng đang đi cải tạo. Điều
này đã hằn sâu trên khuôn mặt của bà ta một vẻ mệt mỏi với những nếp
nhăn không phải vì tuổi già mà vì cơn tàn phá của cuộc đời ùa đến quá
nhanh, quá tàn khốc. Thiếu phụ ít nói, và Hùng chưa thấy bà ta nhếch lên
được một nụ cười. Tuy nhiên, Hùng lại cảm thấy mình được yên ổn khi
ngồi tạm ở chỗ này, trong thời gian chờ đợi cái dầu máy từ Biên hòa
chuyển tới. vừa bắt chuyện với bà ta, mắt Hùng vừa không rời con đường
xi măng trải dài đốn lận lối vào sân ga. Ở đây, Hùng có thể theo dõi được
toán lính đi kiểm soát mọi người dang ngồi la liệt ở bên lề cỏ. Họ là một
đám đông lố nhố với những mũi súng đưa cao lên trời rất dễ nhận biết. Họ
đang di về phía Hùng và anh đã nhận ra được người thủ trưởng đi dẫn đầu
với khẩu súng lục khệ nệ ở bên hông. Bước chân của ông ta rất chậm rãi.
Khuôn mặt của ông ta chăm chăm hướng xuống đám người ngồi xổm ngổn
ngang trên mặt cỏ. Hùng bắt đầu có cảm giác mất an toàn của một con thú

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.