TIẾNG SẤM DƯƠNG CHÂU - Trang 38

huyết hôm trước hay không ?
Người gầy hơn, vừa nhìn Khải Hùng từ đầu đến cuối vừa trả lời :
- Thằng nầy trông già dặn hơn nhiều nhưng ít thịt lắm.
Khải Hùng cố giữ bình tĩnh thuật lại hoàn cảnh của mình nhưng nói chệch
đi là cha mẹ bị chết vì nghèo đói và không nhắc đến tên Trịnh Thiết Hào
chỉ trình bày đi kiếm nơi sinh sống mả thôi.
Ba người ngồi nghe không nói gì. Bỗng người râu quai nón nói :
- Xem tướng mạo thằng nầy có thể dùng được. Mầy ở đây trông nhà cho
bọn tao, rồi tao sẽ lo ăn lo mặc cho mầy.
Khải Hùng kể lại hoàn cảnh của bé Tiểu Thanh và một mực xin đi. Người
kia bỗng cười phá lên :
- Chao ôi, một mạng chết đói của mầy tự nuôi chưa xong lại còn đèo thêm
một mạng nữa à ? Trông tướng mạo của mầy là tướng mạo ăn cướp thế mà
toan làm việc tu hành, kể cũng lạ đấy. Thôi được, mầy về Hồi Giang thì
mầy cứ về. Đại Thường lấy cho nó một bao gạo và cho nó ít hoàn thuốc
giải cảm để nó đi cho khuất mắt.
Khải Hùng nhận những vật cho, trong lòng run run cảm động. Nó tưởng
phen nầy là không thoát chết nào ngờ được cứu sống, trong lòng ngơ ngác
không hiểu vì sao. Khi lạy tạ quay ra được ít bước nó lại quay vào.
Người trẻ hơn trong bọn hỏi :
- Thế nào ? Còn muốn gì nữa ? Chúng tao cũng không dư gạo hơn mầy lắm
đâu, đừng tưởng ở đây là kho lương thực.
Khải Hùng khép nép thưa :
- Quý ngài cho tôi bấy nhiêu cũng đã nhiều rồi. Tôi chỉ mong ngày sau có
dịp sẽ trả ơn nầy. Xin quí ngài cho tôi biết tánh danh...
Cả ba người cùng cười. Người có râu quai nón nói :
- Nếu không có đứa nhỏ chờ mầy dưới thuyền như lời mầy nói thì nghe câu
nói vừa rồi cũng đủ cho tao chọc tiết mầy rồi. Đi đi, đồ khốn ! Bọn tao
không quen được sự trả ơn theo lối của mầy đã học. Bọn tao cũng không
cần mầy biết đến tánh danh.
Khai Hùng suy nghĩ rồi đánh bạo nói :
- Thế thì xin ngài cho tôi thêm chiếc nón rách.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.