TIẾNG THÉT CÂM LẶNG - Trang 137

29

Kim chạy còn nhanh hơn cả Bryant lái xe. Cô băng qua Tiến sĩ Bate và
Keats đang bốc những cái hộp lên một chiếc xe tải.

Tiến sĩ quay lại nhìn cô. “Cô biết không, Thanh tra, với tốc độ này, tôi có

thể phải cân nhắc ra một lệnh cấm đấy.”

“Anh bực đến thế à?” Cô hỏi mà không dừng lại.
“Vâng, ông đã đúng,” anh nói với Keats.
Cô không biết Keats đúng chuyện gì và lúc này cô không thể nào quan

tâm nổi.

Cô nhắm đến chỗ nhóm người cách chiếc lều đầu tiên hơn mười hai mét

về phía tây. Vị trí đó ở phía sau lều đặt thiết bị có nghĩa là hoạt động của họ
được che khuất khỏi tầm nhìn của báo chí. Cô tạ ơn Chúa vì chút lòng
thương xót nhỏ nhoi này.

“Chuyện gì đang xảy ra vậy?”
Cerys kéo cô sang một bên. “Gareth đã kiểm tra phần còn lại của khu

vực này cho chắc chắn. Anh ta đến chỗ này và từ kế phát hiện một sự bất
thường thứ hai.”

“Lạy Chúa,” Kim nói, lùa tay vuốt tóc. “Gì được nữa đây?”
Cerys nhún vai. “Luôn luôn có khả năng đó, nhưng chúng tôi sẽ không

biết cho đến khi bắt đầu đào. Trong lúc đó, có thứ khác tôi muốn cho cô
xem.”

Kim theo Cerys vào lều để dụng cụ. Những chiếc bàn chân gấp đã được

dựng lên và trên bàn đặt những hộp Tupperware nhỏ. Có hai hộp rỗng
nhưng hầu hết đều đã đựng đất với số lượng khác nhau.

“Chúng tôi có một ít mảnh kim loại nhỏ cần nghiên cứu thêm nhưng tôi

nghĩ thứ này có thể khiến cô quan tâm.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.