TIẾNG THÉT CÂM LẶNG - Trang 111

trong nhiều thập kỷ.” Cerys quay về phía cô. “Tôi không mấy chắc chắn cô
sẽ trở lại.”

Cả hai tránh ra khi các kĩ thuật viên chụp ảnh từ mọi góc độ. Một thanh

chắn màu vàng đã được đặt dọc chiều dài của bộ xương.

“Hôm qua chúng ta chưa có nhiều thời gian nói chuyện,” Kim nói.
Cerys vén mấy sợi tóc xoà xuống ra sau tai. “Không nghĩ cô là kiểu

người ưa nói chuyện nhưng không sao… tôi 29 tuổi, độc thân và không có
con. Màu sắc yêu thích của tôi là màu vàng. Tôi mê món khoai tây chiên
giòn vị gà và khi không bận đan len thì tôi gia nhập quân đội địa phương.”
Cerys dừng lại. “Được rồi, chuyện đan là tôi nói dối.”

“Thật tốt khi biết tất cả những điều đó, nhưng đó không thực sự là những

điều tôi hỏi.”

“Vậy hãy hỏi câu hỏi cô muốn, Thanh tra.”
“Khả năng của cô cho công việc này thế nào?” Kim nói không hề do dự.
Cerys cố che giấu nụ cười, nhưng mắt cô sáng lên. “Tôi hoàn thành bằng

đại học chuyên ngành Khảo cổ học tại Oxford tám năm trước. Sau đó, tôi
đã trải qua bốn năm đi theo các dự án khảo cổ, chủ yếu ở Tây Phi, trở về
nhà và kiếm được bằng Khoa học pháp y và đã dành hai năm cuối cùng cố
gắng để đạt được sự tôn trọng trong một đấu trường mà nam giới thống trị.
Nghe có quen không, Thanh tra?”

Kim cười lớn và chìa tay ra. “Chào mừng cô gia nhập đội của tôi.”
“Cám ơn. Giờ thì xương đã được đào lên rồi và tôi đang đợi các nhà

nhân chủng học đến để thảo luận về việc cắt bỏ. Tôi phải chắc chắn chúng
ta không cắt ít quá hoặc nhiều quá.”

Kim ngây người nhìn cô.
“Xin lỗi, chúng tôi cần phải làm cẩn thận vì chúng tôi không muốn lấy

quá nhiều hoặc quá ít. Làm rồi thì sẽ không sửa được.”

Biểu cảm của Kim vẫn không thay đổi.
Cerys nghĩ một lúc. “Được rồi, hãy tưởng tượng mặt đất như một bức

tường gạch. Mỗi hàng gạch là một thời kỳ. Nếu chúng ta lấy đi quá nhiều

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.