TIẾNG THÉT CÂM LẶNG - Trang 162

Tôi mò mẫm ở cạnh hố tìm cái xẻng, nhưng vụ va vấp đã khiến nó văng

đi xa.

Sự chậm trễ đã cho cô ta thời gian đứng dậy nhưng tôi muốn cô ta phải

nằm trên nền đất. Tôi giật một nắm tóc, kéo ngửa đầu cô ta lại phía sau.
Mặt cô ta chỉ cách mặt tôi có vài cen-ti-mét.

Hơi thở của cô ta nặng nhọc và hoảng loạn. Tôi giơ cái xẻng lên và ném

nó xuống chân cô ta. Cô ta hét lên một lần duy nhất trước khi gục xuống
ôm chân. Sự đau đớn khiến mắt cô ta đảo tròng khi cô ta tạm thời bất tỉnh.
Tôi túm lấy chiếc tất bên chân kia và nhét nó sâu vào miệng cô ta.

Tôi kéo người cô ta xoay cho nằm dọc ngôi mộ. Tôi đứng sang một bên

và ném cái xẻng xuống. Trúng vào cổ cô ta. Sự đau đớn khiến cô tỉnh lại.
Cô ta cố gắng hét lên nhưng chẳng có âm thanh nào xuyên qua được cái tất.

Ánh mắt cô ta nhìn khắp xung quanh, điên cuồng với nỗi sợ hãi. Tôi giơ

xẻng cao hơn và đẩy nó xuống khi cô ta quằn quại quanh hố. Lần này trúng
hơn. Tiếng lưỡi xẻng liếm qua da thịt lọt vào tai tôi.

Cô ta là một chiến binh. Cô ta lại ngọ nguậy. Tôi đá mạnh vào bụng cô

ta. Cô ta bắt đầu nghẹt thở vì máu của chính mình. Tôi đá cô ta một lần
nữa, lật cô nằm ngửa lên.

Tôi tập trung cao độ. Đây là vấn đề mục tiêu. Tôi giơ cái xẻng một lần

nữa và hạ xuống đúng chỗ cổ họng. Mắt cô ta không còn sự sống nhưng
phần thân dưới giật giật.

Cảnh tượng khiến tôi nhớ tới việc chặt cây. Một vết chặt và thêm một vết

nữa sẽ cắt đứt hoàn toàn.

Tôi hạ xẻng từ trên cao xuống. Có tiếng kim loại chạm vào xương.
Rồi sự co giật dừng lại. Đột nhiên không gian im lặng.
Tôi đặt chân phải lên xẻng và sau đó là chân trái, biến nó như một cây cà

kheo, rồi lắc lưỡi xẻng cho đến khi cảm thấy nó chìm vào phần đất mềm
bên dưới cô ta.

Ánh mắt cô ta không hề rời tôi khi tôi chôn cô ta. Khi chết cô ta cũng

gần như là xinh đẹp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.