TIẾNG THÉT CÂM LẶNG - Trang 203

Kim có thể thấy ánh mắt cô gái nói lên rằng hồi ức đó chẳng có gì tốt

đẹp cả.

“Nhưng các cô có nhau?” Kim nói, nhìn vào bức ảnh. Cô cũng đã biết

cảm giác đó trong sáu năm.

Nicola gật đầu. “Vâng, chúng tôi đã có nhau.”
“Cô Adamson, chúng tôi có lí do để tin rằng thi thể chúng tôi phát hiện

được ở trong lòng đất có thể là của một trong những cô gái sống ở
Crestwood.”

“Không,” cô ấy nói, lắc đầu. “Cô đừng quá nghiêm trọng hóa vấn đề.”
“Có bất cứ điều gì cô có thể nhớ lại về khoảng thời gian đó có thể có ích

cho chúng tôi không?”

Ánh mắt Nicola bận rộn như thể tìm kiếm kí ức của chính mình. Cả Kim

và Bryant đều không nói gì.

Nicola bắt đầu chậm rãi lắc đầu. “Tôi thành thực không thể nghĩ được

điều gì. Beth và tôi chỉ chơi với nhau thôi. Không có gì tôi có thể cung cấp
được.”

“Em gái cô thế nào? Cô có nghĩ cô ấy có thể giúp chúng tôi không?”
Nicola nhún vai ngay khi điện thoại di động của Kim bắt đầu ré lên. Hai

giây sau, điện thoại của Bryant đổ chuông. Cả hai đều mò lấy điện thoại và
ngắt cuộc gọi.

“Xin lỗi về điều đó,” Bryant nói. “Cô đang định nói?”
“Có lẽ Beth có thể nhớ lại một cái gì đó. Giờ con bé đang ở với tôi.”

Nicola kiểm tra đồng hồ của mình. “Nếu hai người muốn chờ, nó sẽ về nhà
trong khoảng nửa giờ nữa.”

Điện thoại của Kim bắt đầu rung trong túi. “Không, thế là được rồi,” cô

nói và đứng dậy.

Bryant làm theo và chìa tay ra. “Nếu cô nghĩ ra chuyện gì, vui lòng gọi

cho chúng tôi nhé!”

“Tất nhiên,” cô nói rồi đi cùng họ ra cửa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.