Kim ngờ rằng Bryant nói đúng nhưng cô cũng lo Nicola liệu có được
tuyên bố là đủ khả năng hầu toà. Đối với Kim, cuộc đấu tranh nội tâm giữa
Nicola và Beth đã được minh chứng tại hiện trường tội phạm của cả Teresa
và Tom. Cả hai lần cảnh sát đều xuất hiện rất nhanh. Phần linh hồn bị chia
tách nào đó đã muốn được dừng lại.
Nicola không phải là một người xấu hay độc ác và sự trừng phạt sẽ đến
với cô khi ký ức của cô trở lại.
Từ kinh nghiệm bản thân, Kim biết cảm giác tội lỗi của người sống sót
có sức mạnh bóp méo tâm trí đến mức nào; và đó là lí do tại sao cô cầu
mong những cái hộp của riêng cô sẽ không bao giờ bị mở ra.
“Sao cô nghĩ được là Wilks phải cố mà sống sót?”
“Ăn may thôi,” Kim nói. “Ông ta sẽ là người tiếp theo và cô ấy sẽ có
được ông ta.”
Bryant lắc đầu. “Một điều tôi không hiểu là làm thế quái nào rõ là chỉ có
một người sinh đôi mà sao không ai để ý thấy?”
“Đống hồ sơ là một mớ hỗn độn, Bryant ạ. Hãy nhớ rằng, nơi này đã bị
khiến cho rỗng tuếch. Hồ sơ về những cô gái bỏ trốn không được cập nhật
và vào cái đêm hoả hoạn tất cả mọi người có mặt sẽ là làm nên danh sách.
Dịch vụ cứu thương chuyển các cô gái tới bệnh viện để kiểm tra. Đó là một
mớ hỗn độn và dụng ý của người ta cũng là như vậy. Chẳng lấy đâu ra hai
danh sách để mà dò khớp.”
“Nhưng tại sao Nicola không lên tiếng?”
“Cô ấy quá sợ hãi. Cô ấy đã nghĩ họ sẽ nhận ra họ đã nhầm vì cái áo và
sẽ tới tìm cô.”
“Còn Mary Andrews? Bà ấy có nghĩ chính Nicola hay Beth hoặc bất cứ
ai đã giết bà ấy?”
Kim lắc đầu. “Không có bằng chứng nào cho thấy bà ấy chết vì nguyên
nhân nào khác ngoài bệnh tật. Mary là người duy nhất không có mặt hay
được nhắc đến vào ngày hôm đó nên Nicola không có lí do gì để nhằm vào
bà ấy.” Kim thở dài nặng nề. “Tôi nghĩ Mary Andrews là người duy nhất
trong số họ có thể tin tưởng. Ngoại trừ William, người làm ca đêm, từng