TIẾNG THÉT CÂM LẶNG - Trang 4

1

Black Country, hiện tại.

Không hiểu sao Teresa Wyatt có cảm giác đêm nay sẽ là đêm cuối cùng của
mình.

Bà tắt tivi. Ngôi nhà đột nhiên rơi vào yên lặng. Không phải sự yên lặng

thường buông xuống mỗi buổi tối khi bà đóng cửa đi nghỉ sau một ngày
căng thẳng.

Bà không chắc mình đang chờ đợi điều gì ở bản tin đêm muộn. Thông

báo đã phát đi trên các chương trình tin tức buổi tối của đài địa phương. Có
lẽ bà đang hi vọng vào một phép màu, sự hoãn thi hành án vào phút chót.

Kể từ lần đầu tiên dính vào việc này hai năm trước, bà cảm thấy mình

như một tù nhân đang chờ chết. Những người lính gác không ngừng đến,
lôi bà lên ghế điện và sau đó số phận trả bà an toàn về lại phòng giam.
Nhưng lần này mọi chuyện sắp sửa kết thúc. Teresa biết sẽ không còn thứ
gì ngăn cản, không còn sự trì hoãn nào nữa.

Bà tự hỏi liệu những người khác đã xem tin tức chưa. Họ có cảm giác

giống như bà hay không? Liệu họ có chịu thừa nhận với lương tâm rằng,
cảm xúc đè nén họ lúc này là sự lo âu cho tính mạng chứ không phải hối
hận?

Nếu là một người tử tế thì hẳn bà đã có chút lòng trắc ẩn ẩn dưới sự lo

lắng cho mạng sống của mình, nhưng bà không hề.

Nếu không đi theo kế hoạch, mình sẽ bị hủy hoại, bà tự nhủ. Cái tên

Teresa Wyatt sẽ bị nhắc đến cùng sự ruồng rẫy thay vì sự tôn trọng như
hiện giờ bà đang được hưởng.

Teresa đảm bảo người ta đã nghiêm túc xem xét đơn khiếu nại. Nguồn

tin không trực tiếp, nhưng đáng tin cậy. Nhưng nó đã bị buộc phải im lặng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.