TIẾNG THÉT CÂM LẶNG - Trang 43

vượt qua. Hồi còn nhỏ, cả hai người họ đều nói giọng đó nhưng Beth chẳng
hề cố gắng chút nào để thay đổi.

“Hôm nay em ăn chưa?” Nicola hỏi và ngay lập tức thầm trách mình. Cô

vẫn chưa thoát khỏi thói quen làm một người chị sinh đôi hay sao? Ngay cả
khi đó chỉ là vấn đề trước sau vài phút.

“Chợ không muốn em ở đây, phải không chợ?”
Nicola nhìn chằm chằm đĩa mì. Đột nhiên cảm giác ngon miệng của cô

đã biến mất. Sự thẳng thắn trong câu hỏi của em gái cô không khiến cô
ngạc nhiên và nói dối sẽ chẳng ích gì. Beth hiểu cô cũng gần như cô hiểu
chính mình.

“Không phải là chị không muốn em ở đây, chỉ là đã lâu quá rồi.”
“Và đó là lỗi của ai, hả chợ?”
Nicola nuốt thức ăn trong miệng và mang đĩa đến bên bồn rửa. Cô không

dám nhìn. Cô không thể đối mặt với những lời buộc tội và những tổn
thương.

“Em có kế hoạch gì cho ngày mai chưa?” Cô hỏi, lái cuộc nói chuyện

của họ sang chuyện nào đó ít gây bùng nổ hơn.

“Có chứ. Tối mai chợ vẫn đi làm chứ?”
Nicola không nói gì. Đương nhiên là Beth không đồng ý với phong cách

sống của cô. “Sao chợ lại hạ thấp bản thân như vậy?”

“Chị thích công việc của chị,” Nicola phản kháng. Cô ghét cách giọng

mình được nâng cao lên một quãng.

“Nhưng chợ học Xã hội học. Lãng phí kinh khủng.”
“Chí ít chị cũng đã có một cái bằng,” Nicola nói lại và lập tức hối hận.

Sự im lặng giữa họ đã được tiếp thêm.

“Hừm, chợ lấy đi ước mơ đó của em, phải không?”
Nicola biết Beth đổ lỗi cho cô vì đã khiến hai người xa cách, nhưng cô

chưa bao giờ tự hỏi mình tại sao.

Nicola nhìn chằm chằm vào bồn rửa, nắm chặt cái đĩa. “Sao em lại trở

lại?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.