TIẾNG THÉT CÂM LẶNG - Trang 42

Cô biết đối với những người theo phong trào nam nữ bình quyền, mình

chẳng khác nào một kẻ chối Chúa, vậy nên cô sẵn sàng giơ ngón tay thối
lên với họ. Đối với cô, sự giải phóng cho phụ nữ chính là quyền lựa chọn
và cô đã chọn nhảy múa; không phải vì cô là một kẻ nghiện ma tuý thất
nghiệp cần tiền, mà vì cô muốn được như thế.

Ngay từ khi còn nhỏ, cô đã rất thích biểu diễn. Cô luôn cố gắng phấn đấu

vì sở thích đó, vì sự khác biệt đó, thứ khiến cô nổi bật, khiến mọi người chú
ý đến cô.

Nhưng tối nay, cô cảm thấy không hài lòng với diễn xuất của mình.

Khách hàng không phàn nàn gì, chai Cristal đã được mở và khách hàng
cuối cùng của cô cũng đã mua hai chai Dom Perignon, điều đó khiến ông
chủ của cô rất hạnh phúc.

Nhưng Nicola biết. Cô biết tối nay tâm trí của cô đã không được thực sự

dành cho công việc. Cô không cảm thấy sự toàn tâm toàn ý của chính mình,
của cơ thể và khối óc của cô, dành cho màn biểu diễn. Với cô, đó là sự khác
biệt giữa Nữ diễn viên xuất sắc nhất và Người Mua vui xuất sắc nhất.

Cô xả sạch dầu xả trên tóc và bước ra khỏi buồng tắm. Cô lau khô mình,

rúc vào chiếc áo choàng, thưởng thức cảm giác lớp vải ấm áp chạm vào da
mình. Cô thắt dây lưng quanh eo và bước ra khỏi phòng tắm.

Cô đứng sững lại. Trong một khoảnh khắc, cô đã quên. Chỉ đúng một

khoảnh khắc.

“Beth,” cô hổn hển.
“Còn ai được nữa?”
Nicola bước vào bếp. “Chị xin lỗi nếu lỡ đánh thức em,” cô nói, lấy đĩa

mì ra khỏi lò vi sóng. Cô lấy ra hai cái đĩa và sẻ phần mì làm hai.

Cô đặt một phần trước chỗ của mình và một phần ở bên đối diện.
“Em đói,” Beth nói.
Nicola cố gắng không giật mình trước giọng địa phương vùng Black

Country rất nặng của Beth. Đó là một thói quen bản thân cô đã nỗ lực để

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.